TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 35

Đổng Chiêu cười nhạt: - Nếu lúc này có một bức thư của Tào Duyện Châu
thì sao?

- Vậy thì tại hạ dám đi!

- Lời này thật chứ?

- Thật! - Vương Tất đã hơi sốt ruột.

Đống Chiêu vuốt vuốt bộ râu: - Vậy ta thay Tào sứ quân viết bức thư cho
Dương Phụng, ngươi thấy thế nào?

- Ý ngài là... thư ngụy tạo? !

Nói viết là viết, Đổng Chiêu mở quyển thẻ tre còn trắng, lướt qua nét chữ
trên tấu biểu của Tào Tháo một lượt rồi múa bút viết liền. Thấy Vương Tất
hạ bút có lực, nét chữ rắn rỏi, như khuôn như đúc với chữ Tào Tháo, nhìn
mà giật mình toát mổ hôi hột. Hay ở chỗ chính là Đổng Chiêu sớm đã thảo
sẵn ý trong đầu, không cần thêm ít bớt nhiều, chỉ đặt bút là viết một mạch,
câu cú chữ nghĩa tỏ thông rõ nghĩa, thấu tình đạt lý, chẳng mấy chốc bức
thư giả mạo đã viết xong. Đổng chiêu bất ngờ đứng dậy, tựa hồ sức lực toàn
thân đều tập trung cả ở cổ tay, bút đi như rồng rắn, hạ một hàng lạc khoản
“Duyện Châu Mục Tào Tháo”.

- Tiếc là không có ấn... nhưng thư mà không đóng ấn càng tỏ vẻ khiêm tốn
nhún nhường. - Đổng Chiêu nói đoạn, rồi đọc lại một lượt từ đầu đến cuối,
sau mới quay sang nói với Vương Tất: - Này, ngươi xem được không?

Vương Tất không cả dám cầm lên, dướn người nghiêng đầu mà đọc:

Ta sớm nghe danh mến nghĩa tướng quân, luôn muốn tỏ bày lòng trung.
Nay, tướng quân muôn gian vạn khó, hộ tống thiên tử về chốn cựu đô,
công lao phò tá, cái thế vô song, lời nào kể xiết. Thế mà hiện giờ, giặc
giã khắp nơi chẳng tuân vương pháp, nhiễu loạn trung nguyên thiền hạ
chẳng yên. Bậc quân chủ là vô cùng trọng yếu, muôn sự đều nhờ đại
thần phò tả. Hiền sĩ nơi nơi nhất tể nỗ lực, thanh trừ chướng ngại,
dọn đường cho đức quân vươmg, việc ấy không phải sức một người làm
nổi, phải như tay chân, phải như tâm phúc, dựa lẫn vào nhau, chỉ cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.