TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 135

— Đừng nói nữa! Nói ra thì mất ý nghĩa rồi. - Tào Tháo ấn

tay hắn xuống, — Những lời thề thốt tỏ vẻ trung thành đều là
những lời nói của kẻ tầm thường trong thế gian, sự trung thành của
Văn Viễn ở cả trong lòng, hà tất liệt mình vào hàng ngũ những kẻ
phàm phu tục tử? Ta và ngươi kết giao chân thành ở đây này. —
Nói xong thì vỗ vỗ vào ngực.

- Vâng, mạt tướng nhất định... — Trương Liêu cầm lòng

không đậu, lại muốn bày tỏ sự trung thành, song chợt nhớ Tào
Tháo không muốn mình nói, bèn cố ghìm lại trong họng.

Tào Tháo vỗ vỗ vai hắn: — Cứ thoải mái uống một trận,

sáng mai Tuân quân sư sắp xếp việc cho đám Tang Bá kỹ hơn, buổi
trưa sẽ nhổ trại tới Hà Nội, thời cục chớp mắt đã thay đổi, còn có
rất nhiều trận chiến đang chờ đợi chúng ta. Sau này... — Tào Tháo
lại nhớ tới Lý Điển, — Sau này có cơ hội thì tiếp xúc nhiều với
Man Thành, thời loạn thế ân oán quá nhiều, không mâu thuẫn nào
là không thể giải quyết, thời gian trôi qua, ắt sẽ nguôi ngoai cả
thôi.

Trương Liêu năm xưa theo Lã Bố tuy cũng rất toại nguyện,

song đã lúc nào nghe được những lời quan tâm thân thiết như vậy
đâu? Giờ cảm động tới rưng rưng nước mắt, nghẹn ngào không nói
nên lời.

- Lão phu đi đây, ngươi vào uống rượu với bọn họ đi, cứ

thoải mái uống. - Tào Tháo quay người định đi, đột nhiên lại nhớ
tới một chuyện khác. — Chao ối, suýt ta quên mất! Nhị tặc Từ
Hấp, Mao Huy vẫn chưa bắt được, vừa rồi cũng quên hỏi đám
Tang Bá. Văn Viễn mau chuyển lại lời nhắn của ta, bảo Tang Bá
trói gô hai tên nghịch tặc này lại giải tới đây, không thể để bọn
chúng lộng hành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.