TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 15

— Hừ! — Lã Bố hết sức bi phẫn, nói: — Lúc nãy ngươi còn

luôn mồm nói ta là…

— Lúc nãy khác, bây giờ khác. — Nụ cười nịnh bợ trên môi

Tần Nghi Lộc vụt tắt, khuôn mặt lộ rõ vẻ xảo trá, đểu giả: — Dù
thế nào, mọi người cũng đã đi theo ngài bao nhiêu năm trời, không
có công lao thì cũng nếm đủ khổ cực vất vả, vậy mà ngài lại nhẫn
tâm đẩy họ vào thảm cảnh sao? Chỉ cần ngài ném cây kích đó đi thì
bão tố xua tan, trời quang mây tạnh! Ngày sau bọn ta nhất định
bưng bát cơm đến cảm tạ đại ân đại đức của ngài. Vả lại, Tào công
uy danh vang dội, tiếng tâm lẫy lừng, là bậc quân tử không so đo
tính toán với hạng tiểu nhân, cũng chưa chắc đã làm gì ngài. —
Tần Nghi Lộc trở mặt như lật bàn tay, còn chưa về được với quân
Tào mà đã nói những lời bợ đỡ như vậy. Đỗ thị đứng bên cạnh lửa
giận bốc lên, liền đặt con xuống lao vào gã chồng vô liêm sỉ này.
Tần Nghi Lộc chẳng thèm nhìn, giơ chân đạp nàng ta ngã lăn ra
đất, nhếch miệng cười nhạt: — Ái thê của ta à, nàng chớ có đau
buồn như thế chứ, cái mạng của phu quân nàng vẫn còn phải trông
chờ cả vào nàng đó biết không! Nếu nàng ép ta đến đường cùng,
thì ngay cả nàng ta cũng cho một nhát đấy!

Nghiêm thị bị mũi dao khống chế, miệng chửi rủa: - Ngươi

là đồ súc sinh vô liêm sỉ…

Tần Nghi Lộc không để cho nàng ta chửi xong, liền xoay

thanh đao cứa thêm một vệt ở cổ Nghiêm thị, đoạn hung hãn nhìn
Lã Bố: — Mau giơ tay chịu trói! Nếu không ta sẽ giết chết bọn họ!

Lã Bố nhìn hai người đàn bà trói gà không chặt, lòng dạ lại

run lên, cây Họa kích trong tay rơi xuống đất đánh xoảng, hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.