TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 16

ngửa mặt lên trời than: - Đại trượng phu sống trong trời đất, há để
người phụ nữ phải chịu nạn vì mình!. — Đây vừa là lời than, lại
vừa khiến cho Tần Nghi Lộc phải sượng mặt. Rõ ràng Lã Bố đã
quăng cây kích đi, nhưng không một tên lính nào dám chạy tới trói
hắn ta. Không ngờ tên Tần Nghi Lộc lại to gan lớn mật quát: —
Không trói hắn lại! Còn đợi cái gì?

Lời Tần Nghi Lộc đã kịp nhắc mọi người cần phải làm gì,

thế là bọn họ cùng chen lên, hơn chục người giữ chặt lấy Lã Bố. Lã
Bố chẳng hề chống cự, nhưng bọn lính vẫn sợ nên hè nhau giữ cho
thật chặt, bỗng nhiên lại tóm được hắn nên chẳng ai dám thả tay ra,
bọn chúng mỗi người một tay, luống cuống mãi không trói được.
Chúng du đẩy hắn đến chỗ góc tường bên ngoài, mới tạm gọi là vắt
được chiếc dây thừng lên cổ. Lã Bố úp người xuống chỗ lan can
tường, trông lá cờ của mình đã bị quăng xuống dưới thành, bên tai
vang lên những tiếng hò hét như thể đang nhằm vào kẻ thù trước
mặt: — Bắt được Lã Bố rồi!... Chúng ta hãy đầu hàng... đầu hàng
Tào công đi!... Lã Bố mặc dù tự nguyện chịu trói nhưng không hề
muốn chết, nên vẫn cố gào lên: - Lã Bố ta quy hàng! Là do ta tự
nguyện dẫn mọi người quy hàng, tự nguyện chịu trói! Các ngươi
đừng hò hét với giọng điệu ấy!

Hổ báo sa chân chuột cũng chẳng sợ, đã bị trói gô cổ rồi thì

còn ai chịu nghe lời hắn ta nữa, bọn họ đang mải tung hô công lao
của mình, ai còn bận tâm đến vị minh chủ mà vừa mới trước đó
mình vẫn sùng bái như thần linh. Lã Bố chợt trông thấy một vệt
sáng lóe lên, một vật bị ném từ trên thành xuống - Đó chính là cây
Phương thiên Họa kích của hắn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.