TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 151

khoe khoang thường chạy theo, còn minh công lấy lòng thành để
cư xử với người, không phô trương, luôn lấy sự cần kiệm để làm
gương cho người dưới quyền, không keo kiệt với kẻ có công.
Những kẻ sĩ có lòng trung thành, có tầm nhìn xa, có thực lực
thường mong được minh công dùng đến, chính là thắng vì đức.

Tào Tháo nghe nói thắng vì đức thì trong lòng rất vui. Họ

Viên bốn đời có đến có đến ba người thuộc hàng Tam công, đức
hạnh của mình lại còn hơn cả bọn họ: — Còn những cái thắng
khác?

— Thiệu thấy người đói rét thì sắc mặt lộ rõ sự thương xót,

nhưng nếu không nhìn thấy thì không bao giờ nghĩ tới, bởi vậy gọi
là lòng dạ đàn bà. Minh công trái lại, đối với chuyện nhỏ nhiều khi
bỏ qua, còn đối với chuyện lớn lại luôn canh cánh trong lòng, bao
giờ cũng ban ơn hơn hẳn người ta mong đợi. Tuy không nhìn thấy
nhưng luôn chu đáo, không bao giờ có thiếu sót, chính là cái thắng
thứ bảy — cái thắng của bậc nhân thánh; Thiệu, đại thần tranh
quyền, gièm pha xu nịnh, minh công lại biết dùng đạo lý để điều
khiển tôi tớ, không bị điều tiếng gì, chính là cái thắng thứ tám -
thắng bởi sự sáng suốt. - Quách Gia càng nói càng hưng phấn, -
Thiệu không biết phân biệt thị phi, còn minh công đối với những
người chân chính thì dùng lễ đãi ngộ, kẻ không chân chính thì
trừng trị không tha, chính là thắng thứ chín — văn thắng; Thiệu
không hiểu cách dùng binh, lại thích phô trương thanh thế, còn
minh công có tài dùng ít địch nhiều, dụng binh như thần, quan
quân trông cậy, kẻ thù sợ hãi. Đó chính là thắng thứ mười — võ
thắng. Những người có mặt tuy nghe hắn nói có phần nịnh, song
giờ chính là lúc nâng cao khí thế, khuếch trương một chút cũng
không có gì là quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.