TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 252

do một tay Hạ Hầu Đôn làm chủ, không đến lượt phó tướng thứ
hai, hơn nữa năm trăm tráng binh từ nước Lương đến cũng bị đổi
cho đám lính già.

Cũng may, Tào Tháo ghi nhớ công lao của hắn nên đối xử

khá hậu hĩnh, lương bổng chẳng thiếu, mỗi lần thắng trận đều ban
tặng chiến lợi phẩm, thi thoảng còn được phép ra ngoài thành săn
bắn. Nhưng Lưu Phục tự phụ, nghĩ mình văn võ song toàn, ngoài
hai mươi tuổi ôm hùng tầm tráng chí, thực lòng không thích làm
Vương tử nhàn hạ, cả ngày cưỡi ngựa xem hoa, đời này thứ hắn
muốn không phải cuộc sống của một người bình thường! Nay thiên
tử không có thực quyền, hắn cũng chẳng bận tâm, chỉ nhăm nhăm
hoài bão của bản thân đến khi nào mới được thực hiện, bởi vậy khi
Tào Tháo xuất binh, hắn đã chủ động xin tòng quân, dốc sức vì
triều đình nhưng ngay lập tức bị từ chối khéo. Lấy cớ hoàng thân
quốc thích không nến dấn thân vào chỗ hiểm nguy, trên thực tế lý
do rất rõ ràng, người ta không muốn huyết thống họ Lưu khuếch
trương thanh thế.

Tuy hậm hực nhưng Lưu Phục vẫn giả đò tươi cười ra tiễn

Tào Tháo, sau đó thở ngắn than dài một mình về phủ. Dùng bữa
xong, hắn định ngả lưng một lát, qua trưa nắng sẽ ra ngoài thành đi
săn. Nào ngờ vừa nằm xuống liền nghe tiếng sấm rền vang - Trời
lại đổ mưa.

- Tào A Man mới xuất binh được nửa ngày đã ướt như chuột

lột. Đáng đời! Ai bảo ngươi không dẫn ta theo! - Lưu Phục nhếch
mép cười nhưng vẫn thấy vô vị, vắt tay lên trán thẫn thờ. Bỗng có
tên gia nô chạy vào bẩm báo: - Xa kỵ Tướng quân Đổng Thừa tới
phủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.