TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 254

hiệu đại anh hùng! - Lưu Phục nhận thấy ý tại ngôn ngoại liền lo
sợ, vờ như không hiểu gì, cung kính đáp: - Chuyện này có đáng gì,
nghĩ lại năm xưa Đại tướng quân ngoại thích Vệ Thanh chinh phạt
Hung Nô, bảo vệ biên cương Đại Hán ta, đó mới thực sự là anh
hùng.

Đổng Thừa thấy hắn không tiếp lời, liền cúi đầu lắc chung

rượu cười nhạt: - Hai ta tâng bốc nhau làm chi, thực ra hoàng thân
quốc thích chỉ là thứ hư danh, muốn gây dựng đại nghiệp vẫn phải
dựa vào hào kiệt áo vải. Ví thử như Hàn Tín, thuở chưa gặp thời
cũng chỉ là kẻ câu cá, nào ngờ sau lên núi bái sư, nằm gai nếm mật,
đánh Ngụy bình Triệu định Tề diệt Sở, thập diện mai phục bức ép
Hạng Vũ, công thành danh toại bước lên hàng vua chư hầu? - Nói
đến đây, ông nhìn Lưu Phục đang gật đầu liên tục rồi chuyển chủ
đề, - Đáng tiếc! Thỏ khôn chết, chó săn bị thịt, cung tốt cũng phải
cất đi, địch quốc bị tiêu diệt, mưu thần tướng giỏi trở thành mục
tiêu thanh trừng của quân vương, chết dưới lưỡi đao trong cung Vị
Ương! Tiếc thay, tiếc thay...

Lưu Phục không khỏi bàng hoàng - Ban đầu, hắn giúp Tào

Tháo ép thiên tử dời đô, nay lại bị dẹp sang một bên, tuy chưa bị
làm thịt nhưng nào có khác gì? Hắn sợ mình mắc mưu Đổng Thừa,
liền vờ cười chế nhạo: - Không hẳn là vậy. Vạn sự tại nhân, ban
đầu Hàn Tín bị giáng làm Hoài Âm hầu, nếu biết nhún nhường thì
đâu đến nỗi? Chưa biết chừng còn kết cục trọn vẹn như Trần Bình!
Trách là trách bản thân ông ta bất trung, nhạo báng Phàn Khoái,
câu kết Trần Hy, tự tìm đường chết còn biết trách ai?

Đổng Thừa thấy từng câu từng chữ Lưu Phục nói đều không

đồng tình với mình, lòng nóng như lửa đốt. Ông ta đến đây vì
chuyên cơ mật, ý tứ đã lộ rõ, ngộ nhỡ vị Vương tử trái tính trái nết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.