TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 256

Nghe thấy vậy, Lưu Phục hốt hoảng, vội ra hiệu cho Đổng

Thừa im lặng rồi đứng dậy đi ra cửa quan sát động tĩnh, chỉ thấy
người hầu của Đổng Thừa là Lư Hồng đang ngồi dưới hành lang
say sưa rượu thịt, coi bộ dạng phàm ăn tục uống đó dẫu sấm nổ bên
tai cũng chẳng buồn bận tâm. Lúc này, Lưu Phục mới đóng kín
cửa, quay về ngồi bên án, nói giọng quở trách khác hẳn khi nãy: -
Quốc cữu quá khinh suất, đến đây nói những lời này, taỉ vách mạch
rừng, há chẳng phải chuốc họa cho ta hay sao?

- Đắc tội, đắc tội... Đồng Thừa cười nói, - Vương tử là tôn

thất Đại Hán, lòng trung báo quốc chắc chắn tại hạ khỏi cần nói.
Nay giặc Tào thế lực lớn mạnh, thiên tử oán hận không nguôi đã
truyền mật chiếu, lệnh cho tại hạ cùng ngài vạch kế hoạch tiêu diệt
tặc thần.

- Hừ! - Lưu Phục nhếch miệng cười, - Chuyện này may ra

lừa được đứa trẻ lên ba! Lưu Hiệp nào dám sai người đến tìm ta, rõ
ràng là chủ ý của ông! Lưu Phục gọi thẳng tên húy của thánh
thượng, không hề tỏ ý tôn trọng.

Đổng Thừa cau mày nói: - Mật chiếu của thiên tử ở đây,

Vương tử hà cớ gì lại không tin? - Nói rồi ông ta rút từ tay áo ra
bức mật chiếu.

Lưu Phục hết sức kinh ngạc, vội xua tay nói: - Hãy khoan!

Chiếu thư này chắc chắn do ông ngụy tạo.

- Chuyện lớn như vậy, tại hạ mà dám...
- Im đi! - Lưu Phục không để ông ta nói tiếp, - Cho dù thật,

cũng là truyền cho ông chứ không phải cho ta, đi mà tìm con rể
quý hóa của ông mà bàn!

- Vương tử thân là tôn thất, sao lại nói những lời như vậy?

Lẽ nào đã quên...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.