TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 253

Lưu Phục phấn chấn hẳn lên: - Mau mời vào! Chuẩn bị dâng

đồ nhắm lên. - Hắn và Đổng Thừa vốn là oan gia, năm xưa khi dời
đô đến huyện Hứa, Lưu Phục ngầm giúp Tào Tháo ngăn không cho
Đổng Thừa yết kiến thiên tử. Nhưng vật đổi sao rời, đám hoàng
thân quốc thích đều bị chèn ép, hai người thành bằng hữu đồng
bệnh tương lân.

Lưu Phục đội mưa ra cửa nghênh đón, thấy Đổng Thừa

khoác áo tơi đi đến, chỉ có một tên tâm phúc là Lư Hồng theo hầu.
- Đổng quốc cữu thật có nhã hứng! - Lưu Phục chắp tay mời Đổng
Thừa vào nhà. Đổng Thừa cởi áo tơi, bên trong vẫn vận thường
phục, cười nói: - Tào công đi rồi cứ thoải mái, ta đến tìm ngài là vì
một chuyện.

Tiệc rượu lập tức được bày lên, không cần kẻ hầu người hạ,

hai người ngồi đối diện nhau không chút câu nệ. Đổng Thừa dường
như rất phấn khởi, chủ động châm tửu cho Lưu Phục, Lưu Phục
khước từ nhưng Đổng Thừa nói: - Vương tử thân phận cao quý, tại
hạ cung kính là điều đương nhiên.

Lưu Phục khẽ gật đầu, đợi Đổng Thừa rót đầy chung của

mình xong, cũng cầm muỗng múc rượu cho Đổng Thừa mà rằng: -
Đổng tướng quân thân là ngoại thích trọng thần, ta cũng xin kính
ngài. - Nói rồi hai người nhìn nhau cười, tiếng cười hàm chứa sự
giễu cợt chua xót, nào là ngoại thích trọng thần, nào là tôn thất cao
quý, toàn thứ hữu danh vô thực.

Đổng Thừa nhấp chút rượu, cung kính nói tiếp: - Đám ngoại

thích như tại hạ nào dám so sánh với Vương gia. Trộm nghĩ tới
một vị tôn thất có tiếng, năm xưa họ Lữ lũng đoạn triều chính,
Thành Dương Vương - cháu Hán Cao Tổ tự tay đâm chết ngụy
Thừa tướng Lữ Sản, tiêu diệt đám nghịch thần, thật xứng với danh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.