TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 265

nước đục ngầu lẫn cả những đụn cát vàng lúc ẩn lúc hiện giữa
dòng sông, nói: - Nhớ Đại tư mã tiên triều Trương Nhung từng nói:
“Hà thủy trọc, nhất thạch thuỷ, lục đấu nê” , nhưng bá tánh dẫn
nước sông vào tưới tiêu đồng ruộng, nước chảy đi thì bùn cát đọng
lại. Mỗi năm cứ đến tháng 3, lũ mùa xuân lại lên, ngập tràn kênh
dẫn đến thiên tai lụt lội. Triều đình cho xây đê phòng hộ, khiến
mực nước dâng cao, một vài nơi mặt nước cao hơn cả bình địa.

Tuân Du biết ông cố ý lảng sang chuyện khác, thuận miệng

nói: - Cho nạo vét kênh mương sẽ chẳng còn việc gì đáng ngại cả,
minh công cứ sai quan Yết giả Viên Mẫn chuyên phụ trách đê điều
tăng cường trông nom công việc trị thủy cho tới nơi tới chốn, chỉ
vài năm ắt sẽ có hiệu quả. - Nói xong, Tuân Du cũng nhìn về phía
dòng sông mênh mông, nói nhằm dụng ý khác rằng, - Việc trong
thiên hạ có khó khăn, trắc trở đến mấy, nhưng chỉ cần bền lòng
vững chí, tận sức mà làm, cuối cùng mọi việc cũng vào đấy cả
thôi...

Tào Tháo nghe ra ý tứ trong lời nói của Tuân Du, biết ông

đã nhìn thấu điều mình đang canh cánh trong lòng, liền đứng lên
hỏi: - Quân sư chắc biết tại sao ta lại cho rút quân chứ?

Tuân Du nhìn quanh, ngoài mấy người tâm phúc là bọn Hứa

Chử ra, những người khác đều đang đứng chèo thuyền, liền nói
thẳng: - Tại hạ đoán rằng, chúa công muốn dụ Viên Thiệu qua sông
giao chiến.

- Người hiểu lòng ta có quân sư đây. - Tào Tháo ngước nhìn

về phía bờ bắc - Thắng lợi trước mắt chẳng qua là do ta tập kích
bất ngờ, nếu Viên Thiệu điều động binh mã tới chi viện, chúng ta
sẽ lập tức bị vây khốn. Các tướng không hiểu sự tình nói ta không
dám giữ Lê Dương, bọn họ đâu thể nhìn thấy lợi hại trong đó... -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.