TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 331

Mặt Đinh Xung u ám như người chết, lấy ra một tấm lụa mỏng từ
trong người, thận trọng đặt lên soái án, ấp úng nói: - Thứ này hạ
quan mang về... - Ông ta không thể nói rằng đây là chiếu thư, bởi
một khi thừa nhận tức là đã khẳng định đây chính là chủ ý của
thiên tử, giờ phải gán tất cả tội danh cho bốn tên Đổng, Lưu, Ngô,
Chủng, cố gắng giữ cho được vẻ hòa ái giữa quân thần, cho nên
đành gọi là “thứ này”.
Tào Tháo phẩy tay: — Ta không muốn xem...
Đinh Xung nuốt nước bọt, nói: — Chúa cống hãy xem đi, còn có
một kẻ mà chúa công không lường tới...
- Hử? - Tào Tháo không hiểu, lo âu mở chiếu thư trong đai ngọc ra,
đập vào mắt ông là những vết máu chi chít. Bức chiếu thư được
viết bằng máu, đủ thấy nhà vua ôm hận đến mức nào! Nhìn những
nét viết đầy phẫn nộ, từng câu từng chữ hằn lên sự căm hận, Tào
Tháo không kim nén nổi, tay ông run lên, đầu óc trống rỗng, không
còn nhìn rõ chữ gì nữa, chỉ nhớ rõ câu cuối cùng “Giết tên nghịch
thần ngông cuồng này.” — Chữ cuối cùng kéo dài ra, phía dưới
còn rơi rớt vết máu.
Tào Tháo nhắm nghiền mắt, cố trấn tĩnh lại, lấy tay che đi những
dòng chữ trong thư, chỉ nhìn những chữ ký ở phía dưới cùng. Ngay
giữa chữ ký mềm oặt của Ngô Thạc và chữ ký đầy bá khí của Lưu
Phục, bỗng xuất hiện chữ ký cùa một kẻ khác cũng tham gia — Tả
Tướng quân Lưu Bị!
— A!... — Tào Tháo thét to: — Thằng giặc tai to! Ta phải lột da
rút gân băm vằm ngươi thành trăm mảnh! — Ông vừa thét vừa
ném mạnh tấm vải lụa, nhưng cái thứ mềm mại ấy không chịu biến
đi, uốn hai vòng trên khống rồi chầm chậm rơi xuống soái án.
- Chúa công bớt giận! - Tất cả mọi người đểu quỳ rạp xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.