TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 339

Theo lẽ thường, làm gì có chuyện Tam công bái kiến Thị trung,
nhưng do tuổi tác, thân phận, tình cảm, Tào Tháo liền đứng dậy
tươi cười hỏi: - Trời giá lạnh lại khuya khoắt thế này, có việc gì mà
làm kinh động đến tiên sinh vậy? — Tào Tháo vừa nói vừa qua đỡ
lấy Lưu Mạc, nhẹ nhàng phủi những bông tuyết còn vương trên
người ông.
Lưu Mạc tuổi tuy đã cao nhưng mắt vẫn tinh, tai vẫn thính, giọng
nói vẫn rõ ràng mạch lạc: — Xảy ra việc lớn như vậy, lão già này
phải đến thăm ngài chứ.
Tất cả mọi người đều đứng dậy, đám người hầu đã mang ghế tới,
Tào Tháo và Tuân úc mỗi người một bên đỡ ông ngồi xuống. Hạ
Hầu Đôn sợ Lưu Mạo kinh sợ, đã dẫn đám võ phu như Hứa Chử,
Đoàn Chiêu... ra ngoài. Tào Tháo nhìn Tuân ức với ánh mắt đầy
oán trách: — Lệnh quân sao lại kinh động đến lão Thường bá vậy?
Lưu Mạc cười, xua tay: - Không, không, là lão đến tìm Lệnh quân.
- Tào công lo xa rồi. - Không biết là do lạnh hay do sợ hãi mà mặt
Tuân úc tái mét, hiện rõ vẻ thiếu tự nhiên, thẫn thờ một lát rồi rút
từ trong tay áo ra một tấm biểu chương: - Đây là việc Phục Hoàn
đã phải đi suốt đêm để mang tới...
Quốc trượng Phục Hoàn là người thật thà, chức quan làm đến Phủ
Quốc Tướng quân, nghi lễ sánh ngang với bậc Tam công, Tư
không, nay thấy Đổng Thừa làm ra việc như vậy, bản thân cảm
thấy rất khó xử, suốt đêm sửa soạn biểu chương, còn đòi trả ấn để
làm một đại phu bình thường. Tào Tháo đọc qua rồi nói với Lưu
Mạc: - Lão đại nhân, triều đình lùng bắt gian tặc đã làm kinh động
đến ngài, ta xin nhận lỗi.
Lưu Mạc thở dài: - Ây da … Nước nhà không yên, gian nịnh càng
nhiều, bọn Đổng Thừa thật chẳng ra thể thống gì. Tào công một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.