TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 340

lòng một dạ trung hiếu vì nước, bọn họ sao lại có thể làm vậy với
ngài chứ! – Ông ta vừa nói vừa vỗ đùi.
Tào Tháo cũng không biết ông ta cố tình giả vờ hay thực sự không
biết đến chuyện mật chiếu, chỉ gật đầu lắng nghe.
- Nghe nói còn có tên tiểu tử Lưu Phục, con trai của Lương Vương
nữa ư? — Lưu Mạc cúi đầu hỏi.
Tào Tháo lờ mờ đoán được ý, quay người lấy khẩu cung đang để
trên soái án đưa cho ông ta, còn cố tình nói to: — Vương tử Phục
chính là kẻ chủ mưu cầm đầu, Đổng Thừa âm mưu lập hắn làm
hoàng đế. Chứng cứ rành rành, tội không thể tha! - Tào Tháo đồ
rằng Lưu Mạc đến đây để cầu xin cho Lương Vương, cố tình nói rõ
tội trạng hòng chặn họng lão.
Lưu Mạc nắm chặt khẩu cung, đập mạnh chiếc trượng mắng: -
Nghiệp chướng! Đúng là kẻ bất hiếu của nhà ta, thực là tức chết đi
được, tội thật đáng chết!
Tào Tháo thở phào, thầm nghĩ lão già này chắc chẳng thể nói gì
được nữa rồi. Nào ngờ Lưu Mạc cuộn lại khẩu cung, chầm chậm
vuốt râu nói: - Tên Lưu Phục này từ nhỏ đã là đứa trẻ không phải
lo lắng gì, Lương Vương cho hắn đi làm con thừa tự là đúng rồi!
- Cho làm con thừa tự? - Tào Tháo ngẩn người: - Cho ai?
- Cho cậu nó Lý thị ấy! - Lưu Mạc buột miệng nói, - Tên tiểu tử
này phải gọi là Lý Phục mới đúng.
Mũi Tào Tháo như vẹo cả đi. Lão già này mới nói hai ba câu mà
Vương tử Phục đã không phải là người của Lưu gia nữa, tất cả tội
trạng chẳng thể đổ lên đầu Lương Vương được nữa. Hơn nữa nghe
nói Vương phi Lý thị và huynh đệ đã chết từ lâu, bịa ra lời này sẽ
chẳng còn ai đối chứng. Tào Tháo không tiện nổi cáu, gượng cười
hỏi: — Dám hỏi lão Thường bá, Lương Vương có mấy người con?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.