TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 341

— Thì có Lưu... A, mỗi mình Lý Phục. — Lưu Mạc ấp úng đáp.
— Nếu chỉ có một đứa con trai thì làm gì có chuyện cho nó thừa tự
người khác được?
— Hắn thích cho con thừa tự người nhà, người ngoài sao quản
được? — Lưu Mạc bắt đầu cãi chầy cãi cối.
Tào Tháo bật cười, kéo một cái ghế ngồi cạnh Lưu Mạc: — Lão
Thường bá, ta hiểu rõ ý ngài, nhưng sự việc đã rõ ràng, Lưu Phục
mang tội đại nghịch.
Lưu Mạc nghiên ráng ken két, nói: - Hắn rời quốc vào kinh bốn
năm rồi, từ lâu đã cắt đứt quan hệ với Lương Vương. Trước thì
chẳng có cha, sau thì chẳng có vua, trước thì mang tội đại bất hiếu,
sau thì mang tội đại bất kính, từ lâu Lưu Di đã coi như chẳng có
đứa con này rồi! Đừng nói hắn mưu nghịch bất thành, kể cả hắn
làm phản có thành, giết vua cũng chẳng liên quan gì đến cha hắn!
Tào Tháo từng nghe nói thời trẻ Lưu Mạc tài trí hơn người, miệng
lưỡi sắc bén như dao, hôm nay mới được lĩnh giáo. Ồng thở dài
một tiếng rồi đứng dậy, bước vể phía bức màn trướng đen sì, nói: -
Tào Tháo ta từ lúc nghênh đón thiên tử đến nay, chưa từng có ý đồ
làm phản. Có người nói ta chuyên quyền độc đoán, làm loạn triều
chính, lập mưu đoạt tiếm quyền, ta có thể coi như không thấy,
nhưng khi đương kim thiên tử...
— Thuộc hạ xin tạm cáo lui! — Quách Gia, Mao Giới sợ hãi, biết
Tào Tháo muốn nói ra sự thể, liền vội vàng chuồn ra ngoài.
Trong đại trướng rộng rãi chỉ còn lại ba người Tào Tháo, Lưu Mạc
và Tuân ức. Tào Tháo tiếp tục nói: — Đương kim thiên tử cũng
muốn giết ta! Bí mật đem mật chiếu giấu trong đai ngọc, âm mưu
thật là hiểm độc! Nhưng thánh thượng đang dựa vào ai chứ? Đổng
Thừa năm xưa chẳng phải cùng một giuộc với Đổng Trác hay sao,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.