TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 358

— Hỗn xược, thiên hạ này là của hoàng thượng hay của Tào Tháo
hắn? Mau truyển ngự y về đây cho ta, nếu hoàng tử có mệnh hệ gì
các ngươi gánh được tội không? — Phục hậu giậm chân chửi
mắng.
Đám thị vệ bị bà ta mắng cho tối tăm mặt mũi, nhưng cũng không
ai dám tự ý rời khỏi, chỉ biết quỳ rạp bất động ở đó. Phục hậu thấy
bọn họ lợn chết không sợ nước nóng, giận dữ giáng cho tên thị
lang hai tát, khóc lóc quay về phía sau ôm lấy con trai. Lưu Hiệp
ngồi đó chết lặng, mơ hồ cảm thấy mọi thứ đang diễn ra trước mắt
đểu là giả, tựa như một cơn ác mộng cũ của thời Đổng Trác, Lý
Giác, tất cả đều không phải sự thực, thật khó mà tưởng tượng
được...
Đang lúc rối bời, bỗng nhìn thấy Tuân úc mặt đầy thương cảm
bước ra từ bóng tối: — Mấy kẻ hỗn xược các ngươi còn không
mau tránh ra! - Chỉ một lời của ông ta đã khiến đám thị vệ lui hết:
— Mau đến doanh trại Tào công gọi ngự y đến đây. Nếu chậm trễ
việc chữa bệnh của hoàng tử, ta lấy đầu các ngươi!
- Dạ. - Tên thị vệ lên tiếng đáp rồi nhanh chóng đi ngay. Lưu Hiệp
nhìn thấy Tuân úc như nhìn thấy cứu tinh, nhào về phía ông ta,
khóc khống thành tiếng: - Trẫm... Trẫm làm sao có thể... làm sao
có thể... — Trước đây Lưu Hiệp không hiểu rõ Tuân úc, nhưng giờ
nghĩ lại, chính người này luôn giữ lại chút thể diện cho quân vương
trong cuộc giằng co với Tào Tháo, ông thực sự đã trách nhầm Tuân
Úc rồi.
Tuân Úc thấy thiên tử khóc đến mức này, vỗ nhẹ vào lưng ông an
ủi: - Bệ hạ xin đừng quá đau lòng, chuyện cũng đã qua rồi. Đổng
Thừa, Lưu Phục giả chiếu chỉ làm loạn, không có liên quan gì đến
người, Đổng quý nhân là con gái của Đổng Thừa, không thể không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.