TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 357

Phục hậu đảo mắt nhìn khắp lượt đám người đang làm bộ làm tịch
này, căm phẫn đến đỉnh điểm, bỗng nhiên thấy phụ thân cũng có
mặt trong số đó, không kiềm chế nổi phẫn nộ nói: - Phụ thân,
chẳng nhẽ đến cả người cũng ngồi đó nhìn không màng đến sao?
Người giương mắt nhìn đám loạn thần tặc tử này vô pháp vô thiên,
tùy tiện làm xằng sao? Người hãy nói đi!
Phục Hoàn nào dám nói gì, vừa hổ thẹn vừa sợ sệt, bỗng chốc nước
mắt giàn giụa, khống thốt nên lời, chỉ biết đưa ống tay áo che
khuôn mặt thảm hại mà rời đi. Ông ta vừa đi quần thần lập tức từ
giá, ai nấy đều tản ra về. Lưu Hiệp dựa vào cột trong đại điện, vừa
khóc vừa cười, Phục hậu vẫn mắng chửi không thôi. Bỗng nhiên
một cung nữ chạy đến: — Hoàng hậu nương nương, tiểu hoàng tử
quá hoảng sự, toàn thân nóng ran, phải gọi ngự y đến!
— Ngự y đâu, ngự y khám bệnh cho hoàng tử đấu? — Phục hậu
không còn để ý đến cái gọi là mẫu nghi thiên hạ nữa, lớn giọng
quát: — Mau truyền ngự y, khám bệnh cho con trai ta! — Hoàng
hậu hét liên tục như vậy, nhưng đám thị vệ xung quanh không một
ai đáp lời. Phục hậu đứng không vững nữa, nắm lấy tay áo của Lưu
Hiệp cầu xin: - Đổng quý nhân và hoàng nhi trong bụng đã không
cứu được rồi, bệ hạ hãy mau chóng truyền chỉ, bảo vệ Phùng nhi
của chúng ta trước!
Lưu Hiệp tạm nén nỗi đau, hét lên với đám thị vệ: — Truyền ngự
y, lời của hoàng hậu các ngươi không nghe rõ sao? Điếc hết rồi
sao?
Một viên thị lang ngẩng đầu, cất chất giọng đất Bái khàn đặc thưa:
- Khởi bẩm bệ hạ, con út Tào công nhiễm bệnh, Thái y lệnh Chi
Tập đã đưa theo tất cả ngự y đến hành dinh của Tào công rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.