TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 37

bọn binh lính chắn phía trước: — Tránh đường! Tại hạ nguyện đưa
đầu chịu chết, còn không mau tránh ra!

Tào Tháo đứng đằng sau nghe rõ từng câu từng chữ, biết

rằng không thể lay chuyển lòng dạ sắt đá của ông ta, bất giác
không sao ngăn được những giọt nước mắt, Tào Tháo xua xua tay
tỏ ý bảo quân lính nhường đường, miệng lẩm bẩm: — Ta và ông
một mối tương giao, từ nay sinh tử cách biệt, hãy để ta tiễn ông
một đoạn. - Nói đoạn, liền chầm chậm bước theo sau Trần Cung.

Nhìn tình cảnh này, văn võ bá quan ai nấy đều cảm khái nhỏ

lệ. Trình Dục, Tiết Đễ, Ngụy Chủng quen biết nhau đã lâu càng
thấu hiểu hơn cả, nhớ đến lúc chung lưng đấu cật thuở trước, cũng
lần lượt đi theo; Trần Đâng, Trần Kiều, Từ Tuyên thấy mối ân oán
này đã dứt, mâu thuẫn giữa bọn họ lúc còn dưới trướng Lã Bố
cũng được xóa bỏ từ đây, cũng bèn theo sau đưa tiễn; ngay cả
Quách Gia chưa từng quen biết cũng theo đến viên môn.

Lã Bố đứng bên cạnh vô cùng lo sợ, Cao Thuận, Trần Cung

hiên ngang khảng khái đón nhận cái chết, càng lột tả sự hèn hạ,
tham sống sợ chết của hắn, liền ghé sát tai Lưu Bị mà rằng: —
Huyền Đức, đệ nhất định phải cứu mạng ngu huynh này!

Lưu Bị mặt không chút biểu cảm, chỉ ậm ừ nói: — Xem thế

nào đã!

Lã Bố thấy ông ta tỏ vẻ cự tuyệt thì cười nói: — Huyền Đức

lão đệ, vợ con đệ vẫn còn ở thành Hạ Bì. Đệ thua chạy bỏ mặc bọn
họ, chẳng phải là nhờ có ngu huynh bảo vệ họ đấy sao? Ta đã trông
nom vợ con cho đệ, đệ không chịu nói tốt vài câu cho ta được sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.