TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 36

ta! Nhưng mình từng giết chết ba vị danh sĩ là Biên Nhượng, Viên
Trung, Hoàn Thiệu chỉ trong một ngày, từng xua đuổi Thứ sử
Duyện Châu do triều đình bổ nhiệm là Kim Thượng, khiến ông ta
bị Viên Thuật hại chết, lại từng đồ sát bá tính Từ Châu, đôi tay vấy
đầy máu của bao người vô tội... Việc Trần Cung làm phản hoàn
toàn cũng vì đạo nghĩa. Nghĩ đến đây, Tào Tháo vừa hổ thẹn vừa
đau lòng, liền bước lên chậm rãi, nói: - Công Đài, ông hà tất phải
như vậy? Kỳ thực ta... - Quả thực, Tào Tháo không biết phải mở
miệng thế nào, bởi tuyệt không thể trước mặt mọi người lại đi nói
kẻ đầu sỏ vô tội được, nhưng lại không nhẫn tâm giết ông ta. Nếu
lúc này, Trần Cung chịu quỳ gối xin tha thì tốt biết mấy…

Trần Cung vẫn đứng quay lưng lại với Tào Tháo, mắt nhìn

thẳng về phía trước, ngẫm lại nửa đời này của mình thấy bi hài đủ
vị. Vì đám người chẳng có chút can hệ gì mà làm phản có đáng
không? Bỏ Tào Tháo quay ra bảo vệ Lã Bố có phải mình có mắt
như mù không? Ông nhớ lần đầu tiên gặp Tào Tháo, với đôi ba lời
đã miễn tội cho Vương Quăng; nhớ lại trận ác chiến Thọ Trương
nơi Bào Tín phải mất mạng; nhớ đến việc bọn Tuân Úc, Mao Giới
bất chấp gian nguy chạy đến cậy nhờ; nghĩ đến việc Tào Tháo chỉ
có ba tòa huyện thành mà lại có thể xoay chuyển càn khôn... Tào
Tháo không hổ danh là bậc anh hùng cái thế, đừng nói là Lã Bố,
ngay cả Viên Thiệu cũng thua kém ông ta vài phần. Nhưng tên đã
bay đâu thể thu lại được, bậc chí sĩ một đời há có thể sớm Tần tối
Sở? Hơn nữa sao có thể sống ở đời với cái tiếng là kẻ phản phúc?
Nghĩ đến đây, cõi lòng chỉ còn nỗi bi ai, không dám quay lại nhìn
Tào Tháo, sợ rằng một khi đã quay đầu lại sẽ không đứng vững
được mà cúi đầu nhận tội. Ông ta nghiến răng, trừng mắt nói với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.