TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 374

chút là có thể mang được tới Quan Độ, tăng thêm binh lực đối đầu
với Viên Thiệu.
Tuy nhiên nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, Tào Tháo chỉ để đám Tào
Thuần ở lại xử lý mọi việc, còn mình cùng Trương Liêu, Hạ Hầu
Uyên lập tức dẫn quấn tiếp tục tiến về phía đông, truy sát bằng
được trước khi Lưu Bị chạy về đến Hạ Bì. Kỵ binh đằng trước bộ
binh đằng sau, cát bụi mịt mù suốt dọc đường đi, quân Tào đi liền
hai ngày đêm không nghỉ, song chẳng thấy bóng dáng Lưu Bị đâu,
chẳng mấy mà đã tới được thành Hạ Bì.
Lầu Bạch Môn hiện ra trước mắt, Tào Tháo lại trở về chốn xưa,
thấy đầu thành vắng lặng như tờ, hầu như không có quân phòng
thủ, bỗng chốc hiểu ra, thở dài nói với Trương Liêu, Hạ Hầu Uyên
rằng : - Tên Lưu đại nhĩ đúng là có thuật thoát thân ! Hắn đã đoán
trước ta sẽ đuổi cùng giết tận nên không trở về Hạ Bì mà chuyển
hướng sang Đông Bắc, chạy thẳng tới Thanh Châu rồi.
Hạ Hầu Uyên nghiến răng nghiến lợi : - Mẹ kiếp ! Dám chơi trò ve
sầu tuột vỏ với chúng ta !
— Ngươi nói gì? - Trương Liêu nghe không hiểu.
— Ve sầu tuột vỏ ấy...
Tào Tháo dở khóc dở cười: — Diệu Tài! Thế nào là ve sầu tuột
vỏ? Lúc rảnh ngươi hãy chịu khó đọc sách đi. Binh lính trong quân
đều gọi ngươi là Bạch địa tướng quân

1

đấy, ngươi nghe thấy dễ

chịu không?
— Cái gì mà bạch địa, chỉ cần mọc được hoa thì tất là hảo địa (đất
tốt) rồi. — Hạ Hầu Uyên chẳng thèm để tâm, — Theo tiểu tướng,
hãy mau chóng chia quân truy đuổi thằng giặc tai to, tránh để hắn
hợp lại với tên Xương Bá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.