TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 420

Không sao đuổi được chúng đi, Hứa Chử liền giơ giáo lên chọc
thẳng vào mông một con ngựa, con ngựa đau đớn co cẳng chạy vọt
ra ngoài, thấy có con dẫn đầu, những con ngựa khác cũng phi ra
theo.

Văn Xú trông thấy quân nhu khắp nơi, đoán rằng sự việc

không đơn giản như vậy, liếc thấy đám binh sĩ xung quanh đang
háo hức muốn nhặt đồ, vội vàng giơ thanh đại đao chặn lại. Đang
lúc nói chuyện, đột nhiên thấy ở cửa cốc phía nam xuất hiện một
bóng kỵ binh. Hắn giật mình, lập tức hạ lệnh tấn công, không ngờ
sau đó mới nhìn rõ - đó toàn là ngựa không yên không người cưỡi!
Một con, hai con, ba con, bốn con... cả đàn ngựa ầm ầm lao đến.

Đám binh sĩ sung sướng tột độ, cho rằng đó là một đàn ngựa

hoang, tất thảy đều thúc ngựa lao lên tranh giành.

Có người còn nhảy xuống đoạt quân nhu quân giới, có kẻ lại

mở túi ra để đựng lương khô. Văn Xú thấy đám binh lính náo loạn
không còn hàng ngũ gì nữa, vội vàng quát to bằng tiếng Ký Châu: -
Dừng lại! Mau dừng lại cho ta! Tất cả dừng lại cho ta!... - Đám
lính mải mê chẳng còn để ý đến mệnh lệnh, bọn chúng thi nhau lao
tới tranh cướp.

Đúng vào lúc này bỗng nghe thấy tiếng hô giết vang lên như

sấm, kỵ binh của Tào Tháo từ phía cửa cốc phía nam xông ra! Đám
lính của Văn Xú còn chưa hiểu chuyện gì đã bị giết chết gần hết,
những kẻ sợ hãi nhảy xuống ngựa bỏ chạy khắp phía, nhưng trong
sơn cốc nhỏ hẹp thì biết tháo chạy đi đâu. Quân Văn Xú hỗn loạn
tự giẫm đạp lên nhau. Quân Tào thừa thế xông tới phía hắn ta.

Văn Xú quả nhiên lợi hại, một tay cầm đại đao chém liên

tiếp, hai tên lính Tào ngã lăn xuống ngựa. Từ Hoảng dẫn theo hai
viên phó tướng là Từ Thương và Lã Kiến xông lên đầu tiên, chớp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.