TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 436

đến mấy cũng không thể để đáp ứng đủ. Từ năm ngoái đến nay,
nào là đánh dẹp Trương Tú, chinh phạt Lã Bố, bình định Hà Nội,
đại quân tới đóng ở Quan Độ mỗi ngày đều hao hụt biết bao lương
thực, vả lại lúc này ở chỗ Hạ Hầu Đôn, Tào Nhân, Tào Hồng,
Ngụy Chủng... cũng đều cần lương thực, lương thực ở hai châu
Dự, Duyện đã không đủ dùng, phải dựa vào số lương thực tích trữ
từ năm ngoái để sống tạm qua ngày. Còn vụ thu hoạch vào mùa thu
năm nay, ai biết năm sáu tháng sau sẽ ra sao? Ngộ nhỡ Lưu Biểu,
Tôn Sách tới làm loạn thì lương thực có còn thu được?

Tuân Du, Quách Gia, Nhậm Tuấn cũng đã từng nghĩ đến

điều này, nhưng cũng chẳng tìm ra cách giải quyết, trận chiến đã
bắt đầu nên chỉ còn cách gắng gượng mà chống đỡ. Bốn người
ngồi quây lại dưới cây đèn sáng lờ mờ, tựa như bị nỗi lo này chèn
ép tới mức không thể thở nổi. Mãi lâu sau Tào Tháo mới cất tiếng
than trong tuyệt vọng: - Tôn Tử nói “Thắng khả tri, nhi bất khả vi”
, cơ hội là phải đợi nó đến một cách từ từ, nhưng thời gian ông trời
dành cho chúng ta lại không nhiều... - Ông có linh cảm rằng, trận
tiếp theo sẽ ngày càng khó đánh.

Trong lúc Tào Tháo đang âu lo thì trong lều trung quân của

Viên Thiệu cũng loạn như tơ vò. Trận chiến ngày hôm nay trông có
vẻ kẻ tám lạng người nửa cân, nhưng quân Hà Bắc tổn thất tới gần
một vạn, số bị thương nhiều không kể xiết. Đối đầu với kẻ địch có
số lượng chưa bằng một nửa mà lại bị đánh cho thảm hại như vậy,
rõ ràng là đang bị rơi vào thế bất lợi. Các tướng yêu cầu thay đổi
chiến thuật, nhưng Viên Thiệu lại khăng khăng giữ ý kiến của
mình, nhất định phải tiêu diệt hoàn toàn Tào Tháo chỉ trong một
trận lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.