TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 554

Quả nhiên không sai, sáng sớm hôm sau, khi quân Tào áp

sát doanh trại quân Viên, bên trong đã loạn như ong vỡ tổ. Lúc
tướng sĩ Hà Bắc đến hỏi chúa công của họ cách ứng phó thì phát
hiện trong soái trướng chẳng có ai. Viên Thiệu thấy đại họa sắp
giáng xuống, liền bỏ lại binh lính chạy trốn ngay trong đêm…

Không còn Thống soái, quân Viên đành đóng chặt cửa trại,

lúc này chẳng ai quan tâm tới chuyện tận trung với ai, tất cả chỉ lo
giữ cái mạng của mình ! Tiếng trống trận ầm ầm thúc giục, đột
nhiên giữa đám quân Tào xuất hiện một vị tướng mặc áo bào trắng,
tây cầm thương bạc cất giọng quát lớn : - Đã đến nước này, hôm
nay nhất định phải san bằng quân Viên ! Tất cả xông lên cho ta !
— Hô xong liền huýt một tiếng sáo chói tai, sau đó dẫn theo mười
mấy kỵ sĩ xông thẳng về phía trước dưới làn tên bắn như mưa.
Mười mấy thanh giáo dài cùng chọc tới, kẹp chặt cửa trại rồi nâng
lên, cửa trại quân Viên đổ rầm ! Cửa trại bị phá, quân lính ở phía
sau tràn lên như sóng cuộn, hễ thấy địch là điên cuồng đâm chém.

— Là Trương Tú ! Là tướng quân Trương Tú ! — Có người

nhanh mắt hét lên.

Trương Tủ múa giáo dài chẳng khác nào rắn bạc ra khỏi

hang, ông ta dẫn theo kỵ binh thân cận tung hoành ngang dọc, phi
đến đâu xác chết chất thành đống cho đó. Tào Tháo vỗ gối liên tục
khen ngợi : — Hay lắm ! Thông gia tốt của ta phải được phong làm
Vạn hộ hầu !

Lưu Huân thấy vậy không thể nhịn được nữa, vừa thúc ngựa

vừa quát quân lính của mình : — Không được để Trương Tú tranh
lên trước, mau xông lên cho ta ! — Quân của Lưu Huân coi giết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.