TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 555

địch chỉ là việc nhỏ, tranh giành mới là việc lớn, cứ bạt mạng xông
lên như nhìn thấy núi vàng núi bạc. Hai đội quân này tản ra tứ
phía, mặc sức chém giết khiến ý chí chiến đấu của quân Viên sụp
đổ hoàn toàn, đại doanh nháo nhác, cửa trại tan tành, đám bại quân
đông nghịt vứt bỏ áo mũ, bỏ chạy thục mạng lên phía bắc.

Quân Tào bị o ép gần một năm, lúc này đây mọi nỗi căm

giận như được trút bỏ. Ngay cả các tướng xưa nay vẫn giữ quân kỷ
nghiêm minh, giờ cũng chẳng quan tâm xem Tào Tháo có truyền
lệnh hay không, tất cả dẫn theo binh lính điên cuồng xông lên, kẻ
đuổi giết, người đoạt trại, ngay cả đội hổ báo kỵ cũng không kìm
nổi mà lao tới. Tiếng chém giết càng lúc càng kịch liệt, rồi chuyển
dần sang tiếng hò reo vang động cả một vùng trời !

Cuộc chiến gian khổ cuối cùng cũng đã kết thúc, từ nay thế cục
Trung Nguyên đã được viết lại. Tào Tháo không nén nổi sự vui
sướng, ông bỏ lại chiến trường hỗn loạn, một mình phi ngựa trên
đồng hoang, ngửa mặt lên trời cười sảng khoái…

« Giấc mơ Yên Triệu ».

Tháng 10 năm Kiến An thứ năm (năm 200 sau Công

Nguyên) , trận chiến Quan Độ cuối cùng cũng kết thúc với chiến
thắng thuộc về Tào Tháo. Viên Thiệu chuẩn bị không chu toàn, lại
thêm việc hành động không quyết đoán khiến kho lương ở Ô Sào
bị quân Tào đốt sạch, việc các đại tướng Trương Hợp, Cao Lãm
lẩn lượt đầu hàng càng khiến lòng quân hoảng loạn, không còn sức
chiến đấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.