TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 557

tím thượng hạng, trên bày hộp phỉ thúy cao ba thước, bến trong
cắm mấy cây lệnh tiễn bằng vàng, mấy thứ đồ chơi ngọc ngà lấp
lánh, một ngọn đèn tê giác làm bằng đổng xanh, còn có mấy cuốn
sách. Trong đại trướng có một chiếc đỉnh đồng vuông vắn, mùi
ngải súng huệ tỏa hương thơm phức. Cạnh chỗ ngồi bày hai chậu
than, lửa vẫn đang cháy dở, cũng không biết bên trong được đốt
loại gỗ than gì đặc biệt mà không ngửi thấy một chút khí hắc nào.
Nổi bật nhất là hai hòm lớn làm bằng gỗ long não đặt ở phía tây,
văn thư bằng thẻ trúc chất đống bên trong chẳng khác nào một hòn
núi nhỏ, nhiều tới nỗi không đậy được nắp. Tào Tháo chậm rãi
bước tới giữa trướng, đưa mắt nhìn những thứ đồ cổ, châu báu,
sách cổ mà xuýt xoa: — Mười năm trước đại trướng của Viên
Thiệu đã xa hoa dâm mị, thật không ngờ hắn càng ngày càng biết
hưởng thụ, xem ra cũng chẳng kém gì tiểu đệ hoàng đế của hắn!

Quách Gia liếc nhìn Tào Hồng và Lưu Huân đứng ngoài

trướng, cười nhạo nói: — Chúa công, lần này may mà được hai vị
tướng quân Tử Liêm, Tử Đài dẫn quân bảo vệ, những thứ ở đây
mới không bị loạn quân tranh cướp mất.

— Chưa chắc! - Tào Tháo nhìn hai người nói giọng hài

hước, - Bại binh thì không cướp, chỉ e hai tên hám của này đã kiếm
chác được không ít. - Tào Hồng, Lưu Huân cúi đầu chỉ cười không
nói. Tào Tháo đoán không sai, bọn họ vừa xông vào doanh trại
quân Viên liền mở to mắt tìm kiếm châu báu, những thứ thật sự giá
trị ở đại trướng này đã bị họ mang về bản trại từ lâu, chỉ để lại
những thứ không thể mang đi và hàng loại hai, trong lúc Tào Tháo
còn chưa đến, hai người bọn họ còn cãi nhau một trận kịch liệt vì
chia chác không đều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.