TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 561

bốn biển chưa định, tiên sinh có nguyện cùng mưu đại sự với ta
hay không?

Thư Thụ nhìn vị tướng dáng vóc không cao nhưng lòng dạ

rộng lượng đang đứng trước mặt mình, hối hận ngày trước chọn
nhầm chúa, nhưng người từng đọc sách sao có thể làm kẻ phản đổ?
Hắn thẫn thờ một lúc, xong vẫn từ chối: — Đa tạ ý tốt của minh
công, nhưng người nhà của tại hạ đều ở Hà Bắc, tính mạng họ nằm
trong tay Viên Thiệu. Nếu ta hàng chúa công, cha con Viên Thiệu
há không giết họ để trút giận? Cầu mong minh công nhanh chóng
ban cho ta được chết, vừa có thể bảo toàn được tính mạng già trẻ
trong nhà, lại vừa giữ được danh tiết bất khuất, tại hạ cảm tạ khôn
xiết.

Hứa Du cũng không đành lòng: - Ông cứ suy nghĩ cho kỹ,

mưu đại sự thì không nên màng chuyện nhỏ nhặt…

- Hứa Tử Viễn, ông đừng nói nữa. - Thư Thụ xua tay, - Hai

chúng ta không thể so với nhau được, ông ỷ thế ăn hiếp người ta,
chuyên quyển lại ăn hối lộ, vợ con già trẻ đều bị Thẩm Phối bắt
nhốt vào đại lao, trận chiến này dù thắng hay thua thì kết cục của
họ cũng không thể khác được, nhưng ta thì khác! Hơn nữa Thư mỗ
da mặt mỏng, không thể làm được cái việc bán chúa cầu vinh như
ông! — Một câu nói khiến Hứa Du mặt đỏ phừng.

Biết ông ta đã quyết ý xin được chết, Tào Tháo thở dài: —

Nếu sớm có tiên sinh phò tá, thiên hạ đã chẳng đáng lo... Đáng
tiếc! Đưa Thư tiên sinh... - Vừa định truyền lệnh sau khi xử tử ông
ta sẽ mai táng chu đáo, Hứa Du bỗng ghé sát tai nói nhỏ: - Chúa
công đừng vội giết, hãy nhốt ông ta lại, cho phao tin ra ngoài là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.