TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 563

chiều ấy. Ngoài Lý Điển ra chẳng ai mang cho ta một hạt lương
thực, giờ bình an vô sự rồi thì lại quay ra nịnh bợ. Trên đời này,
lòng người là thứ bạc bẽo nhất! Hạng người như chúng chẳng lẽ
không đáng chết... Thôi bỏ đi, thiên tử còn chẳng một lòng một dạ
với ta, huống chi là người khác? Anh hùng phải có chí ôm trọn trời
đất, cũng phải có tấm lòng bao dung bách tính…

Đương suy tư thì thấy hai thư tá Lộ Túy, Phồn Khâm chạy

đến quỳ trước cửa trại: - Chúng tại hạ có chuyên quan trọng cần
bẩm báo chúa công.

- Nói đi. - Tào Tháo nhìn đám quân lính bị bắt sống, chẳng

buồn quay lại nhìn hai người họ. Lộ Túy khó xử, nhìn một lượt
những người đang có mặt, lắp bắp nói, — Bọn tại hạ phát hiện
trong đống sách thu được... có không ít quan lại địa phương viết
thư đầu hàng Viên Thiệu, thậm chí còn có... còn có…

— Còn có cái gì?

Lộ Chiêu nghiến răng: — Còn có cả mật thư thông đồng với

Viên Thiệu của tướng lĩnh trong doanh trại chúng ta!

Vừa dứt lời, những người có mặt đều chết lặng, có người

thẫn thờ, có kẻ tức giận, có người sợ hãi, có kẻ chua xót, nhưng
không ai dám nói gì, mọi ánh mắt đều đổ dồn về Tào Tháo, thiết
nghĩ với bản tính hay thù vặt, chắc chắn ông sẽ nổi trận lôi đình và
truy cứu đến cùng. Ai ngờ Tào Tháo chỉ thờ dài một hơi, chậm rãi
nói: - Ta cũng đoán được, người muốn đi theo Viên Thiệu cầu con
đường sống không chỉ có một mình Từ Đà... Các ngươi dẫn theo
mấy tên lính khiêng những cuốn sách đó, đến đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.