TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 564

- Vâng. - Lộ Túy, Phồn Khâm nhận lệnh quay đi.

Các quan văn võ lập tức đề cao cảnh giác, kẻ có tật thì tim

đập thình thịch, mặt mày tái mét, lo lắng chân tướng sắp bị bại lộ,
người ngay thẳng thì chỉ nghĩ tới chuyện kẻ làm phản đang đứng
ngay cạnh mình mà dựng tóc gáy. Chẳng ai dám nhìn ai vì sợ đoán
bừa sẽ phạm vào kỵ húy, tất cả đều ngẩng cao đầu không dám hé
miệng, chỉ nhìn đám lính khiêng hai chiếc hòm đặt ở trước cửa trại.
Hứa Du không liên quan nên cảm thấy thoải mái, cười ha ha nói:
— A Man huynh, giờ những cuốn sách này đã được bày ra trước
mắt, chỉ cần xem là có thể bắt gọn đám phản loạn trong doanh trại!
— Lời này chẳng khác nào thêm dầu vào lửa, mọi người càng thêm
căng thẳng, tâm trí như bị đá đè.

Tào Tháo lắc đầu, mặt không chút biểu cảm: - Đốt hết đi.

— Đốt? — Không chỉ Hứa Du mà tất cả những người có

mặt đều không tin vào tai mình.

Tào Tháo không thấy ai phản đối liền đích thân cầm ngọn

đuốc trong tay tên lính, sau khi bén lửa tiện tay ném xuống, đống
quyển trúc chất cao như núi lập tức bốc cháy ngùn ngụt. Ông nhìn
mọi người xung quanh nói lớn: - Khi Viên Thiệu mạnh, ta còn
không thể tự bảo vệ mình, huống hồ là người khác? Trung gian thị
phi đều đốt hết, kẻ trong sạch không được sinh lòng nghi ngờ, kẻ
lòng dạ vẩn đục phải tự biết sửa, từ nay về sau không ai được nhắc
đến chuyện này nữa... Lão phu mệt rồi, các ngươi cũng đã vất vả,
không còn chuyện gì thì mau trở về nghỉ ngơi đi. — Nói đoạn, Tào
Tháo phất tay áo trở vào viên môn, để lại đống lửa đang bốc cháy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.