TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 57

xào bàn tán, ta sẽ lấy cái đầu ngươi! — Nói rồi Tào Tháo đứng dậy
gọi Lưu Bị cùng đi vào thành.

Bọn họ đã đi rất xa mà Tần Nghi Lộc cứ khấu đầu mãi, miệng lẩm
bẩm: — Không dám, không dám... Đêm nay tiểu nhân sẽ đưa nàng
ấy đến chỗ ngài, nhất định sẽ thu xếp ổn thỏa... ổn thỏa...

Bái hiền nhân gặp thích khách

Tào Tháo và Lưu Bị qua sông vào thành Hạ Bì, ở đây đã có mấy
đội quân vào đóng giữ. Hàng binh của Lã Bố xếp hàng canh giữ
khắp thành, vũ khí tước được chất thành từng đống lớn. Nước lũ đã
rút, bách tính cũng lũ lượt dìu nhau xuống thành, bì bõm tìm về
ngôi nhà bị ngập của mình, người qua kẻ lại rất đông đúc.

Tào Tháo cảm thấy sốt ruột, liền sai thủ hạ nghe ngóng nơi ở của
cha con họ Trần. Hổ báo kỵ chạy đi hỏi đám tướng sĩ tiếp quản
thành, tướng sĩ lại chạy đi hỏi bọn hàng binh, bọn hàng binh hỏi
tên họ rồi tỏa đi hỏi dân chúng, hỏi qua hỏi lại mấy vòng mới biết
cha con họ Trần đang ẩn náu trên lầu phía đông trong cùng của
tường thành. Tào Tháo không dám chậm trễ, cưỡi ngựa vào trong
thành, cùng đi đến phía đông thành chỉ có Lưu Bị, Hứa Chử và ba
mươi tên Hổ báo kỵ. Bậc thang dốc đứng, dân chúng lên lên xuống
xuống thấy có một vị quan lớn ở đây, ai cũng sợ hãi, luống cuống.
Tào Tháo cũng không trách tội, chỉ bảo bọn họ nhường đường.
Hứa Chử buộc ngựa, dìu Tào Tháo trèo lên lầu thành.

Dân chúng cuống lên thi nhau quỳ lạy, Tào Tháo ra hiệu cho họ cứ
đi đường của mình rồi tiếp tục trèo lên lầu gác. Cửa lầu mở ra, Tào
Tháo thoáng nhìn vào trong thấy có nhiều nô bộc đang đứng chắp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.