TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 6 - Trang 127

tóc cũng xơ xác đi nhiều. Hai người tuy đều ngoài bốn mươi tuổi, ăn
mặc tương tự nhau, nhưng một người từng là thượng khách, một người
từng phải lưu lạc, sao lại không phân biệt được chứ!

Vương Lãng không nén nổi tò mò cất tiếng hỏi:
— Dám hỏi Tào công, làm sao ngài có thể biết rõ được hai chúng

tôi ai là ai?

Tào Tháo phẩy tay, mỉm cười không đáp - đó là một lớp rèm thưa,

chỉ cần chọc nhẹ một cái là rách toạc ngay, nhưng cái ông cần là vẻ cao
thâm khó lường. Tào Tháo kéo viên quan trẻ lại nói:

— Hai vị đại nhân, vị này là Hà Đê Yết giả Viên Mẫn, tinh thông

thủy lợi, quả là hậu sinh khả úy đấy!

— Ồ, từ lâu đã ngưỡng mộ, ngưỡng mộ! - Hai người Vương, Hoa

không hề biết, nhưng cũng phải nói mấy câu khách sáo.

Viên Mẫn vái dài một vái, cười nói:
— Tại hạ còn phải tạ ơn hai vị đại nhân, nhờ phúc của nhị vị, tam

ca của tại hạ đang lánh nạn ở Giao Châu đã có thể gửi thư từ đến Hứa
Đô được rồi. - Viên Mẫn là em của Viên Hoán. “Viên gia tứ kiệt” là
bốn anh em Hoán, Bá, Huy, Mẫn, hiện nay chỉ có lão tam Viên Huy còn
ở Giao Châu chưa được đoàn viên. Tào Tháo và Tôn Quyền sau khi
thỏa hiệp được với nhau, không những kẻ sĩ lưu lạc ở Giang Đông có
thể về bắc, mà thư từ cũng có thể gửi tới được Giao Châu.

Hoa Hâm mỉm cười nho nhã:
— Viên đại nhân quá khen rồi, đó là nhờ sức của Tào công vậy.

Chẳng những chúng tôi được về phương bắc, mà ngay cả những bộ hạ
cũ của Lưu Tử Đài ở Lư Giang như Lưu Hoa, Tưởng Tế, Thương Từ
cũng được thả hết. Phu nhân Vương thị của Lưu Tử Đài cũng được trở
về rồi. - Con người Lưu Huân lòng tham vô đáy, nhưng lại có diễm
phúc lấy được người vợ tên là Vương Tống, không những là một mỹ
nhân nổi tiếng vùng Giang Hoài, mà còn là người hiền thục, đức hạnh,
rất được lòng người trong gia tộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.