TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 6 - Trang 230

— Họ Quách kia! Ngươi chớ có làm trò, mau dẫn ta đến diện kiến

Tào công bàn việc xuất binh!

Quách Gia uể oải ngáp dài:
— Tá Trị huynh hà tất nóng vội như vậy. Chúa công đã bằng lòng

cho viện quân giúp Viên Đàm, nhưng chiến sự còn đang gấp rút, nhất
thời chưa dứt ra được mà thôi.

— Làm gì có chiến sự gấp rút nào? - Tân Tỵ giương mày trợn mắt,

vô cùng giận dữ, - Đã mấy ngày liền Tào công cố thủ không đánh, nếu
thế này chỉ cần sai một viên tướng canh giữ quan ải là được, hà tất ở lại
đây cho mất thì giờ? Ta thấy Tào công chắc hẳn không tin tưởng thành
ý của ta nên mới để huynh qua loa vờ vịt với ta, chuyện này nhất định
phải nói rõ trước mặt ngài mới được.

— Cần gì chứ. - Quách Gia vẫn giữ thái độ hờ hững, - Đấy là

chuyện của Tào công với họ Viên, có gì liên quan tới chúng ta mà lo?

— Cái này... Cái này... - Tân Tỵ giấu nỗi khổ tâm trong lòng,

không tiện nói thẳng ra việc nhà mình, ngẫm nghĩ hồi lâu mới nói, -
Thân là bậc tể phụ triều đình cũng nên giữ uy tín lời nói của mình, há
có thể bỏ lời hứa sang một bên không thèm đoái hoài đến?

— Ô! Huynh nói năng cũng thật rành rẽ. Nhớ khi xưa đánh nhau ở

Quan Độ, Viên Thiệu sai Trần Lâm viết hịch văn truyền khắp thiên hạ,
sỉ nhục tổ phụ ba đời Tào công, nào là gian nịnh, nào là phản nghịch,
sao bây giờ lại cho Tào công của chúng ta là bậc tể phụ triều đình chứ?
- Quách Gia cười khanh khách.

— Ngươi, ngươi chớ nói những câu vô ích! - Tân Tỵ không muốn

nhiều lời với Quách Gia, - Mau dẫn ta đến gặp Tào công!

Quách Gia đột nhiên nghiêm mặt không cười nữa:
— Huynh thực sự muốn gặp?
— Nhất định phải gặp!
— Được thôi... Lính đâu, hãy tránh đường, để Tân tiên sinh đi gặp

chúa công nào. - Quách Gia vừa nói vừa lùi sang bên viên môn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.