TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 6 - Trang 364

mà bọn Tân Tỵ, Đổng Chiêu, Hứa Du vẫn tiếp tục nghĩ đủ mọi cách để
chiêu hàng nạp phản. Con người ai chẳng mong được sống. Cứ thế này
tất nhiên sẽ sinh biến... Làm sao đây? Rốt cuộc phải làm sao?

Thẩm Phối nghiến răng, bỗng nhiên hét to:
— Im mồm! Đừng có giả nhân giả nghĩa ở đây nữa, ngươi lẽ nào

xin xỏ cho bách tính ở Nghiệp Thành? Ngươi chỉ vì thân quyến của
ngươi thôi, chỉ là lòng riêng vì mình! - Ông ta quay lại quát quân lính, -
Người đâu! Đem cả nhà họ Tân giải lên thành cho ta!

Tân Tỵ nghe thấy câu ấy mặt mũi biến sắc:
— Ông, ông muốn làm gì?
— Làm gì? Ha ha ha!... - Thẩm Phối cười vẻ dữ dằn, - Ta muốn

ngươi nếm thử mùi vị kết cục của việc bội tín phụ nghĩa, bán chúa cầu
vinh là thế nào!

Tân Tỵ nhìn bộ mặt cười gằn của Thẩm Phối, sợ hãi dựng tóc gáy:
— Ngươi, nếu ngươi dám động vào một sợi lông chân của họ, thì

ngày hạ thành ta sẽ không tha cho ngươi!

— Ha ha ha!... - Thẩm Phối ngửa mặt lên trời cười lớn, - Ta cũng

chẳng muốn sống.

Bọn họ tranh cãi lẫn nhau làm kinh động cả Tào doanh, không ít

binh lính đã xúm lại. Chỉ thấy trong khoảnh khắc, trên thành lâu đã đầy
người đứng chen chúc, già có trẻ có, nam có nữ có, ai nấy đều phải
mang gông kêu khóc rền rĩ. Thẩm Phối điên cuồng nói:

— Tân Tá Trị, chúc mừng ngươi, người vợ kết tóc của ngươi đã

chết đói trong ngục rồi!

Tân Tỵ nghe thấy câu ấy thì vô cùng đau xót, mười mấy năm phu

thê ân ái, không ngờ rằng đến khi chết lại không được gặp mặt nhau lần
cuối... Còn chưa kịp định thần, lại thấy Thẩm Phối lôi một phụ nữ trung
niên ra, ghì lên trên nữ tường. Đó chính là vợ của Tân Bình - huynh
trưởng Tân Tỵ. Người phụ nữ ấy sợ quá, nước mắt đầm đìa, phục trên
nữ tường khóc hu hu nhìn xuống huynh đệ ở dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.