TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 6 - Trang 386

Một lúc sau, đoán rằng quân lính đã đưa thi thể đi rồi, Tào Tháo

mới từ từ quay đầu lại. Máu của Thẩm Phối đã nhuộm đỏ con đường
lớn trước cửa thành, đó cũng là lần giết chóc cuối cùng của Tào Tháo
sau khi hạ được Nghiệp Thành. Từ nay về sau, tòa thành trì gắn với câu
sấm vĩ thần bí “Đại Hán giả, đương đồ cao”, mang theo di hận của
Trương Giác, Viên Thiệu, nay lại nghênh đón một chủ nhân mới.

Lúc ấy, hai tướng Vu Cấm, Trương Liêu từ trong thành phi ngựa

chạy ra, đến gần thi lễ nói:

— Trong thành đã lục soát xong xuôi, mời chúa công vào thành.
— Được. - Tào Tháo hít một hơi dài lấy lại bình tĩnh, - Chư vị hãy

cùng lão phu vào thành, trước tiên chúng ta đến mạc phủ xem sao. Gia
quyến họ Viên bảo vệ cẩn thận đấy chứ?

Vu Cấm có vẻ khó xử, gượng cười nói:
— Đã có người vào Viên phủ rồi.
— Sao! - Tào Tháo nổi giận, - Lão phu đã truyền quân lệnh,

không cho phép quấy nhiễu gia quyến họ Viên, kẻ nào dám vô pháp vô
thiên như vậy? Lôi chúng ra trừng trị theo quân pháp!

Vu Cấm, Trương Liêu quay sang nhìn nhau, hai kẻ dũng mãnh thái

độ khác hẳn bình thường, lúng búng nói nhỏ đến độ không thể nhỏ hơn:

— Là, là mấy vị công tử...
Lúc cần sáng suốt thì sáng suốt, lúc cần hồ đồ thì hồ đồ, con cháu

của Tào Tháo vi phạm quân lệnh, đám mưu sĩ kẻ quay mặt đi nơi khác,
người cúi đầu nhìn xuống hay giả tảng trò chuyện riêng với nhau, tất cả
đều vờ như không nghe thấy gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.