TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 6 - Trang 489

— Quách tiên sinh! Đuốc của ngài... - Quách gia dường như

không nghe thấy, cứ bước xuống con đường núi tối thui mà đi tuần tra
doanh trại trong cơn hàn phong.

Hoa Đà và Lý Đương Chi lúc này đang sắp xếp lại tay nải, hộp

thuốc, trông thấy Quách Gia đờ đẫn bước vào thì giật nảy mình.

Quách Gia chẳng buồn hàn huyên lấy một câu, đột nhiên ngồi thụp

xuống:

— Hoa tiên sinh, mới nửa đêm gà gáy, thầy trò tiên sinh đã thu

dọn đồ đạc đi đâu thế này?

Hoa Đà và đệ tử quay sang nhìn nhau, gượng cười đáp:
— Nơi này là Bách Cốc sơn, tương truyền là nơi Thần Nông nếm

trăm thứ cỏ, thầy trò chúng tôi cũng muốn đi hái ít thuốc. Tranh thủ trời
còn chưa sáng, đi sớm về sớm để đỡ lỡ việc Tào công sai khiến.

— Có việc gì cứ giao cho đệ tử làm, Hoa tiên sinh hà tất phải đích

thân đi? - Quách Gia vẫn cúi thấp đầu.

Hoa Đà cười nói:
— Đương Chi tuổi còn trẻ, vẫn cần lão hủ phải chỉ bảo ít nhiều.
Quách Gia liếc nhìn thầy trò họ:
— Hừ! Ta thấy Hoa tiên sinh là muốn bỏ quan trốn việc, cao chạy

xa bay hẳn?

— Ngài... - Câu hỏi khiến thầy trò Hoa Đà mặt mày biến sắc.
Quách Gia hít một hơi thật sâu, thẳng người đứng dậy, hai mắt rực

lên nhìn thẳng Hoa Đà:

— Chứng tức ngực khó thở của tại hạ đã lâu ngày, từ năm ngoái

đến nay bệnh càng thêm nặng. Hôm trước tại hạ thấy trong đờm có vệt
máu, đến chỗ tiên sinh nhờ thăm bệnh, ngài chẳng dùng châm cứu lại
không cho thuốc thang, chỉ nói chứng bệnh này của tại hạ không có gì
đáng ngại, vài tháng hoặc một năm tất sẽ hết hẳn. Tại hạ càng nghĩ
càng thấy ngạc nhiên, không thể ngủ được, muốn đến đây hỏi rõ, nếu
không cho thuốc thì bệnh này làm sao có thể trừ tận gốc được?

Hoa Đà nhất thời không nói được gì, nghĩ ngợi rồi mới đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.