TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 6 - Trang 79

thủng tuy nhỏ, nhưng khiến những người có mặt đều giật mình sợ hãi.
Tào Tháo bình sinh vốn thích ngựa, tất cả đồ dùng đều yêu cầu người
dưới phải chăm chút cẩn thận. Đặc biệt là chiếc yên ngựa này chính là
di vật của Tào Ngang, bị hỏng như thế há có thể sửa là xong? Tào Tháo
quản thuộc hạ vô cùng nghiêm khắc, duyện thuộc trong phủ làm việc
chỉ cần thiếu chu toàn một chút là bị phạt đòn trước mặt mọi người,
hôm nay nếu Tào Tháo nổi cơn lôi đình, chưa biết chừng sẽ lấy cái
mạng già của Lý Thành!

Tào Phi cũng hoảng hốt:
— Làm sao mà ra thế này?
— Chuột cắn đấy ạ. - Lý Thành sợ sệt nói, - Nô tài mới ra ngoài

một lúc, bọn chuột đã chui vào trong tàu ngựa rồi!

— Ông xưa nay làm việc cẩn thận, sao lại để sơ suất như thế?

Hôm trước chẳng phải đã cho phép ông về thăm nhà rồi ư, ngày đổ
tuyết thế này còn đi ra ngoài làm gì?

— Lão nô đến chỗ thầy lang xin một đơn thuốc, nào biết đâu... -

Lý Thành ôm chặt cổ chân Tào Phi, - Xin đại công tử cứu mạng, công
tử nói giúp lão nô một câu, lão nô tuổi tác thế này không chịu nổi đòn
đâu... Công tử xin cứu lão với...

Tào Phi biết rõ phụ thân vui giận thất thường, bản thân lại không

được yêu mến đến thế, ăn nói không khéo chưa biết chừng lại còn vạ
lây, từ nay về sau càng khó có thể được coi trọng!

Tào Chân, Hạ Hầu Thượng cũng lắc đầu quầy quậy, chẳng ai có

thể giúp được việc này. Lý Thành thấy vậy, biết không có hy vọng gì,
phủ phục xuống đất khóc thất thanh, bỗng thấy bên tai có một giọng trẻ
con:

— Lão bá chớ khóc, ta sẽ giúp lão bá việc này.
Lý Thành ngẩng lên nhìn, thì ra là công tử Tào Xung mới sáu tuổi,

làm sao cậu ta có thể lo được việc của người lớn? Nhưng Tào Xung đã
có chủ ý trong lòng, ghé đến bên tai Lý Thành thì thầm mấy câu. Cũng
thật lạ, Lý Thành quả nhiên không khóc nữa, gạt nước mắt nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.