TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 6 - Trang 80

— Cách ấy... có được không?
— Làm sao không được? - Tào Xung vung tay ra vẻ người lớn. -

Chỉ cần lão bá nghe thấy ta hắng giọng thì chạy vào thỉnh tội, chắc
chắn sẽ bình an vô sự.

— Cái ấy thì không khó... - Lý Thành bán tín bán nghi nhìn cậu

bé. - Nhưng công tử nói giúp lão nô chuyện này thế nào?

— Cái ấy lão bá không cần phải hỏi. - Tào Xung cười vẻ bí hiểm,

- Phiền các ca ca tìm một sợi dây thừng trói tay Lý Thành lão bá ra sau
lưng, làm cho ông ấy lôi thôi một chút... Chân ca ca, cho đệ mượn cây
bội kiếm của huynh.

— Đệ còn bé thế muốn mượn kiếm làm gì? - Tào Chân lấy làm

khó hiểu, nhưng vẫn rút bội kiếm ra đưa cho cậu ta, - Đệ cẩn thận đấy,
chớ để đứt tay.

Nào ngờ Tào Xung cầm lấy kiếm rồi chẳng nói chẳng rằng cởi

ngay chiếc áo lông cáo ra cắt thủng một miếng.

— Ối! Tên nhóc này... - Tào Phi, Tào Chân giật mình kêu lên, Lý

Thành cũng tròn mắt ra nhìn, chiếc áo quý giá như vậy há có thể phá
hỏng?

Tào Xung cười hi hi mân mê chỗ lỗ thủng, vò vò cho đến khi tuột

ra rất nhiều lông cáo rồi mới vừa ý, lại dặn Lý Thành:

— Lão bá phải nghe thật rõ nhé, đợi ta ho rồi mới được chạy vào.

- Nói xong Tào Xung vứt bảo kiếm xuống, nhảy chân sáo chạy thẳng
lên chính đường...

Tào Tháo lúc này vẫn đang buồn rầu vì cái chết của Táo Chi, chợt

thấy rèm cửa vén lên, Tào Xung hớt hải chạy chúi vào lòng mình, khóc
thút thít:

— Không hay rồi! Không hay rồi! Cha mau cứu con với...
— Nín đi, nín đi! - Tào Tháo tưởng đứa con cưng bị bắt nạt, vội

ôm lấy nó, cho ngồi lên đùi, vén râu hôn lên má rồi bảo, - Xung nhi, nín
đi nào... Có chuyện gì hãy nói cho cha nghe, có kẻ nào to gan bắt nạt
con ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.