TÁO XANH - HÃY ĐỂ ANH THƯƠNG EM - Trang 101

tìm được một đồng hương như tôi thật khó khăn và cũng thật may mắn, vì
tôi không phải là hạng người kênh kiệu, kẻ cả. Anh rất khó chịu khi phải
ngủ chung với thằng Tây đồng nghiệp vì mùi nước hoa hắn xài khiến anh
buồn nôn. Có lần anh còn khen cơ thể tôi có mùi rất dễ chịu và đòi tôi tiết
lộ nhãn hiệu nước hoa tôi đang dùng.

Chúng tôi cùng làm chung trong một công ty quảng cáo, tôi làm stylist

còn anh phụ trách nhân sự. Khác với ấn tượng ban đầu của tôi, anh không
phải là một người kiểu cách và có đầu óc ám muội, ngược lại ở anh có một
nét ngây thơ, cái ngây thơ của một người đã bước qua tuổi 30, từng trải qua
nhiều cuộc tình đầy ắp niềm vui và cũng thấm đẫm nước mắt.

- Sao chưa ngủ vậy cu cậu? Nửa đêm rồi! - Giọng anh bất ngờ từ phía

sau.

- Em mơ thấy ác mộng... Không sao nữa rồi, anh ngủ đi! - Tôi quay lại

nhìn anh.

- Sao người em ướt thế kia?

- Ơ... em thấy trời cũng nóng nực, đang mùa hè mà.

- Ừ, thôi ngủ đi nhé, mai còn nhiều việc phải làm.

- Ơ... nhưng ngày mai...

Tôi chưa kịp nói hết câu thì đã nghe tiếng anh ngáy nho nhỏ. Dưới ánh

đèn mờ mờ ma quái, khuôn mặt anh hiện lên thật hiền hòa và bình yên. Tôi
tự hỏi trong cái phần đời ngắn ngủi mình đã đi qua, có khi nào tôi tìm thấy
sự bình yên trong giấc ngủ. Bất giác tôi cảm thấy ngày mai là một điều gì
đó mơ hồ, tôi không biết mình đang tìm kiếm điều gì, hay đang mong đợi
điều gì. Tôi như một người đứng bên đường, nhìn người người đi qua, nhìn
những khuôn mặt đầy đủ hỉ nộ ái ố rượt đuổi nhau trên xa lộ. Cảm giác
nhìn mọi thứ trôi qua trước mắt mình giống như cảm giác bị bỏ rơi. Tôi vẫn
muốn chạy theo, hòa mình vào dòng người sôi động đó, nhưng rõ ràng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.