TÁO XANH - HÃY ĐỂ ANH THƯƠNG EM - Trang 193

Ngốc, ngốc, ngốc!!! Nhóc ngốc!!!

Anh yêu nhóc, nhóc yêu anh, vậy là đủ ràng buộc hai đứa rồi. Hạnh phúc

là anh và nhóc đang ở bên nhau nè, đồ ngốc!

Buồn ngủ. Anh đi ngủ.

Ngày... tháng... năm...

Hai tháng. Mọi việc vẫn tốt đẹp, thật nhẹ cả người. Tối qua mẹ có nói

bóng gió với anh cái gì đó về việc rút ngắn thời hạn thử thách. Nhóc biết tin
này chắc sẽ vui lắm. Nhóc đã cố gắng đến thế mà.

Mình sắp được sống chung với nhau thật lâu... Vui quá đi.

Hôm nay sinh nhật nhóc rồi, nhóc muốn tặng gì đây?

Anh đem chính mình ra làm quà hén! Hehe!!!

*

Anh tranh thủ viết vài dòng trong giờ nghỉ trưa, trước khi ra ngoài định

mua thứ gì đó làm quà sinh nhật cho nhóc.

- Alô, con hả? Con đến ngay bệnh viện, nhanh lên!!!

Giọng mẹ anh hốt hoảng, nhóc tắt điện thoại và vội vàng chạy ra nhà xe.

Lạy trời anh không có việc gì! Anh nhất định phải bình an!

Bệnh viện.

“Cô ơi, bệnh nhân cấp cứu ở phòng này đâu rồi?”

“Xin lỗi, anh ta đã... và được chuyển đi rồi!”

Trời đất sụp đổ trước mắt nhóc.

Không thể nào. Không thể như vậy được. Anh... anh sao lại bỏ tui được?

Hôm nay sinh nhật tui mà, hôm trước anh còn bảo sẽ tặng tui một món quà
đặc biệt. Anh không giữ lời!!! Tui ghét anh! Ghét nhất trên thế giới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.