TÁO XANH - HÃY ĐỂ ANH THƯƠNG EM - Trang 46

- Chừa rau cho con nữa. Nếu chỉ ăn thịt cá thì con không được như thế

này đâu.

- Ừ. Tao biết mày giỏi mà. Đây, ăn đi. Tao nói cái này.

- Dạ, mẹ nói đi - Hắn lùa một nhúm rau vào trong miệng.

- Mày lớn từng này, sao cứ lẽo đẽo theo tụi con gái?

- Bạn bè mà, con chơi đều hết cả, không phân biệt trai gái.

- Đẹp mã như mày, chắc đã có con nào rồi nhưng cứ giấu tao phải

không?

- Có thì con có rồi, nhưng không phải là con nào. Mà thôi, con không

muốn nói đâu.

- Mày nói vậy là sao, không lẽ mày có thằng nào?

Hắn lặng người đi, miếng cơm trong họng hắn không hiểu sao nghẹn

đắng rồi bở ra. Hắn thấy da mặt mình nóng bừng trong chốc lát rồi người
hắn đột nhiên lạnh toát. Hắn ngập trong những suy nghĩ, không lẽ mẹ đã
biết chuyện của mình? Hay ai đó đã nói? Không thể nào, mình chưa từng
nói với ai trừ người mình yêu. Nghĩ bụng, hắn tạm yên lòng, hắn uống một
muỗng canh đánh ực.

- Ý con là cô bé nào, không phải con nào.

Bà phủi tay bỏ đi, làm như không cần quan tâm mấy, nhưng trong lòng

bà dâng lên nỗi hoài nghi trước nét mặt biến sắc của con mình. Bà từng trải
qua biết bao nhiêu chuyện, cộng thêm linh cảm của một người mẹ, bà biết
con mình “có vấn đề”. Bà đã nuôi hắn từ nhỏ, lẽ nào bà không hiểu tâm
tính và lòng dạ hắn muốn gì sao. Hắn hiền lành nhưng không đến nỗi yếu
đuối hay ủy mị như con gái, bà biết, hắn có cái điệu riêng của hắn, cái điệu
duyên dáng của một thanh niên. Bà cố xua đi ý nghĩ không hay, bà nhủ
thầm, bà nuôi hắn đến từng này, hắn khỏe mạnh thế, cường tráng và lại còn
thông minh, hắn bình thường như người ta, rồi hắn sẽ thành công trong nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.