TÁO XANH - HÃY ĐỂ ANH THƯƠNG EM - Trang 74

Phía sau mắt kính

Xù mì

- Bên trái, sang bên trái...

- Tiến tới... rồi, vồ đi anh - Cái giọng trong vắt cười hinh hích - Vồ đi!!!

Nó làm theo để vừa lòng những tiếng reo hò vui nhộn xung quanh. Mắt

bị bịt kín bởi sợi dây màu đen, tai đong đầy nhiều tiếng cười pha lẫn tiếng
vỗ tay làm nhịp, nó bước tới trước; sau vài bước ngắn, ngón tay nó chạm
phải vật thể đầu tiên. Khá ấm. Nó giữ chặt để không bị sổng mất.

Qua lớp vải phông mềm, nó cảm nhận hơi ấm của con người, và có gì đó

dộng nhẹ lên đầu ngón tay đang đặt nơi ngực trái người đối diện. Nó nghĩ,
trái tim người này nhạy cảm và ấm áp lắm đây.

- Anh đoán đi! Ai nào? Ai nào? - Vài tiếng hối thúc, vài tiếng chân chạy

quanh.

Nó đang chơi trò bịt mắt bắt dê với các em trong Làng trẻ em hữu nghị

SOS, nó là người bắt dê, và các bé nhiễm chất độc màu da cam là những
chú dê xinh. Chú dê vừa bị tóm có dáng cao hơn nó, thanh mảnh với khuỷu
tay gầy. Nó đưa tay lên mặt, tai bỏ qua mấy tiếng cười khúc khích của tụi
nhóc vây quanh. Tay nó có hai vết chai khô ráp, di chuyển nhẹ cọ cọ vào
lớp da khiến lòng bàn tay ấm lên thấy rõ. Bằng mười ngón tay, nó nhận ra
chú dê này có đôi môi thật đầy đặn, cằm vuông, sống mũi cao, và... cận.

Cận???

Bàn tay khựng lại, não nó hoạt động hết công suất: mọi người ở đây có ai

cận đâu? Sao lại lọt vô chú dê đeo kính thế này???

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.