TẬP ÁN CÁI ĐÌNH VÀ DAO CẦU THUYỀN TÁN - Trang 58

Lúc này, đời ổng không khác cái đời hàn vi của ông tổ chúa Trịnh,

ngày thì dong dẻo hết đầu làng đến cuối làng; tối đến, tất phải ăn trộm một
hai con gà, hay là một hai con chó.

Hình như tướng tinh của ổng do sao thiên cẩu nhập vào, cho nên chó ở

trần gian đều phải khiếp sợ.

Bất kỳ chó dữ đến đâu, hễ thấy bóng ổng là nem nép nằm im, không

dám cựa, cũng không dám sủa. Vì vậy, đêm đêm ổng cứ tự do ra vào các
nhà để lấy gà, chó của họ.

Chửi đã mỏi miệng, không thấy có ảnh hưởng gì, những kẻ mất gà mất

chó xót ruột bảo nhau rình bắt cho được. Nhưng mà ổng trốn rất tài, mấy
lần bị hóc ở trong vòng vây, đều ra được cả.

Bấy giờ, ổng đã trở nên một đấng "anh hùng", kẻ nào trái ý với ổng

tức thì bị chửi, bị đánh, có khi bị dọa đốt nhà là khác. Trước cái uy phong
lẫm liệt ấy, cả làng đều phải đầu hàng. Họ bèn cắt nhau nộp thuế cho ổng:
mỗi ngày một con gà, mỗi tháng một con chó, và một số gạo, rượu, mắm,
muối, đủ làm ma cho những con vật ấy.

Nếu trên đời chỉ có ban ngày, thì đời ổng hồi này thật là tiên cách.

Ngoài những lúc ngồi vặt lông gà hay vặt lông chó, chỉ có việc ngất
ngưởng với hồ rượu. Khổ một nỗi lại còn ban đêm. Nhất là những đêm mưa
dầm gió bấc.

Ông cũng biết rằng đàn bà ở đời không phải là thừa. Nhưng hơn ba

chục năm làm thân đàn ông, ổng chưa biết hơi đàn bà thế nào.

Nhiều lần ổng đã cậy mối hỏi vợ. Chỉ vì tướng mạo khác người của

ổng, khiến cho con gái trong làng đều phải le lưỡi lắc đầu khi thấy có người
bầu họ đi làm bà Cuội. Thành ra ổng cứ phải làm người trai tân mãi. Hình
ảnh đàn bà luôn luôn quanh quẩn ở trước mặt ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.