TẬP ÁN CÁI ĐÌNH VÀ DAO CẦU THUYỀN TÁN - Trang 98

- Tôi kê bài tiểu thừa khí mà dùng năm đồng phác tiêu, ba đồng đại

hoàng, ông bà có bằng lòng không?

Nhà chủ lúc ấy chỉ một mực nâng cụ lên bậc cứu dân độ thế mà xin cụ

cứu cho con mình, chứ còn dám nói gì nữa.

Thuốc sắc rồi, anh Xuân không còn đủ sức mà húp, người ta phải lấy

thìa mà đổ vào miệng cho anh. Hay lắm: Thuốc đi khỏi họng độ ba tiếng
đồng hồ, bụng anh thấy réo ầm ầm, rồi thì đại tiện cứ ra, trướng bớt, thở
bớt. Nhưng từ đó thì anh hoá ra người trống tràng, đại tiện cứ tự do mà
chảy ra chiếu. Cụ lang xoay xoả hết ba thang thuốc, mà cái quái vật ấy
không nể mặt cụ, nó cứ luôn tìm đường đi ra. Anh Xuân thì da thịt đã tiêu
tan đi hết, trong bụng lại thấy đau.

Ông bà hồn vía chẳng còn, không biết lấy thuốc đâu cho con. Nhân có

người bạn đọc cái quảng cáo của dược phòng nọ, thấy nói ông chủ dược
phòng giỏi lắm, chứng gì cũng chữa được hết, ông bà tức tốc cho mời đến
ngay.

Nắn cổ tay, sờ bụng, thấy nói đau bụng, ông chủ dược phòng bảo luôn

là đau dạ dày phòng tích, không cần phải uống thuốc chén, chỉ dùng vài
chục ve thuốc chữa dạ dày của mình là khỏi. Ông bà nóng ruột thấy nói sao
thì vơ lấy vậy, sai ngay tôi đến dược phòng ấy mua 20 ve một lúc. Tôi ngờ
quá, trước khi cho anh Xuân uống, tôi hãy nếm thử, thấy nó mằn mặn như
vị thuốc bicarbonate de soude, chua chua như vị sơn trà, thơm thơm như vị
mạch nha, ngòn ngọt như vị cam thảo, thả vào nước thì nó vàng loè như sắc
hoàng liên.

Anh uống hết ba ve, bệnh tình vẫn không giảm chút nào, nghĩa là đại

tiện mãi không cầm được, mà người thì cực kỳ suy nhược.

Lại vì một cái quảng cáo khác, ông bà cho mời một ông chủ y quán

khác cứu cho con mình. Ông này cả quyết là không việc gì, chỉ uống một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.