TẬP TRUYỆN NGẮN DẤU CHÂN NGÀY XƯA - Trang 32

như cuộc sống êm đềm của người dân làng. Những sợi tơ óng ả sẽ được
mang đi bốn phương để tô thắm cuộc đời cho kẻ giàu sang. Nhưng biết bao
giờ người thiếu nữ đó mới thoát cảnh nghèo, hay suốt đời chỉ là con tằm
vương tơ.
Và chiều hôm nay, sau bao năm xa cách nó trở về ngôi làng cũ, đứng bên
bờ sông xưa. Con sông hiền hòa ngày nào bây giờ khô cạn nước, bãi cát
trắng nay thành màu vàng nằm im lìm bên bìa làng. Nhưng tiếng reo của bờ
xe nước và lũ con nít nô đùa bên bờ xe đã vắng bóng lâu rồi. Nước không
còn sâu nên ông lái đò cũng không còn nữa và hình bóng người thiếu nữ
quay tơ cũng đã xóa mờ theo đám dâu tằm, và đâu đây nó nghe tiếng hò:
“Em như tấm vải lụa đào, gió đưa, gió đẩy, biết vào tay ai.”
Nó quay bước trở vào làng, miệng ngâm nga mấy câu thơ của bà Huyện
Thanh Quan:

Ðá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,
Nước còn cau mặt với tang thương
Nghìn năm gương cũ soi kim cổ
Cảnh đấy, người đây luống đoạn trường.

***HẾT***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.