TẬP TRUYỆN NGẮN MỘT ĐỒNG BẠC - Trang 48

Ghen ghét Oanh mà làm gì! ấy cái nhẽ tôi là thế chứ không phải chúng tôi
là chị em họ.

- Phải lắm! Đã ghen thì chị em ruột cũng có thể đâm chém nhau được

nữa là chị em họ.

Chen vào giữa chúng tôi, anh Quang nói một cách căm tức:
- Mà tôi chẳng hiểu hiện Oanh đang ốm như thế nào? Mấy ông lang

băm nói huyên thuyên loạn xạ cả lên để cho không ai hiểu cả. Ông thì bảo
đau phổi, ông thì đau óc, ông thì lại kêu đau tim! Có là Giời cũng không
hiểu!

Chị Quang nhìn chồng cười gằn:
- Mình rõ thật là gàn! Tất nhiên bệnh ấy là tâm bệnh thì dẫu đã đau

các cơ quan khác trong người, quả tim cũng chẳng phải là không đau! Theo
ý tôi Oanh mắc cả hai thứ bệnh: đau trong người và đau trong ý nghĩ. Có
muốn chữa chạy thì mình cứ việc chữa chạy cho cả quả tim, chứ cậy mấy
cụ lang hủ lậu, thì ăn thua gì!

- Mợ nói đâu ra đấy. Thế thì mợ thử giải quyết cho tôi một phương

cứu chữa xem sao? Nói không thì ai mà chả giỏi được.

Chị Quang chỉ tôi phân vua:
- Ơ kìa! Nói lạ nhỉ! Việc của mình chứ việc của em đấy à?
Tôi bênh vực bạn:
- Thì bác cứ làm phúc thử nghĩ hộ bác giai xem có phương kế gì

không?

Từ đấy trở đi chị lại cúi đầu trên đường kim mũi chỉ, mắt có vẻ tư lự

lắm. Tôi không hiểu đó là chị nghĩ phương kế cứu người đàn bà khốn khổ
mà chị đáng lẽ phải coi như kẻ tình địch hay là chị đã tiếc cái đại lượng phi
thường của mình chỉ vì lời khen ngợi sốt sắng của tôi. Cái điều ấy có thể
lắm vì trong đời vẫn có một số đông những người bướng bỉnh, những
người mà ta muốn thấy làm một việc gì thì ta phải ngăn ngừa hay là ta
muốn họ không làm việc gì thì ta lại phải hết lời xúi giục.

Chỉ biết rằng, đêm ấy bạn tôi giục tôi vào phòng ngủ để thuật lại tỉ mỉ

cho tôi nghe chuyện cái cô Oanh ấy, thì người vợ cứ chong đèn ngồi khâu
rất khuya.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.