TẬP TRUYỆN NGẮN MỘT ĐỒNG BẠC - Trang 50

- Buồn nhất là cơ sự này, tôi đã đoán được rằng không sớm thì chầy,

thể nào rồi cũng có lúc xảy ra... Hiện giờ, thằng chồng theo đĩ mà bỏ lửng
vợ, mà vợ thì đương nghĩ đến việc đệ đơn xin ly dị tại tòa. Cho mãi đến bây
giờ, tôi cũng chưa hiểu vì lẽ gì xưa kia Oanh lại từ chối lời cầu hôn của tôi!
Từ chối giữa lúc cả làng cho việc tôi hỏi Oanh làm vợ là may mắn cho
Oanh lắm. Thế mới lạ chứ, vì rằng chính nhà tôi đây, hồi ấy cũng phải ngạc
nhiên về sự từ chối ấy. Hay là tại hồi ấy, Oanh đã yêu ai rồi? Có phải cặp
vợ chồng ấy đã vì ái tình mà lấy nhau không? Oanh đã kiêu ngạo hay đã
chung tình? Dù sao mặc lòng, xưa kia tôi đã chung tình thì nay Oanh phải
hối hận!

Chị Quang, một cách rất có ý tứ đáp lời cho câu hỏi lúc trước của

chồng:

- Mình tìm cách nào cho cô ấy không phải hối hận nữa, tôi dám chắc

bệnh sẽ khỏi ngay.

Bạn tôi vội nói:
- A! Tôi hiểu rồi đấy.
- ừ! Đã thế, mình còn chờ đợi gì nữa?
- Nhưng mà... nếu thế... nếu thế thì Oanh lại oán ghét tôi mất!
- Điều ấy cố nhiên...
Quang nghĩ hồi lâu để rồi lắc đầu:
- Không! Không thể được! Hiện giờ, Oanh đương hối hận, nghĩa là

đương yêu tôi... Oanh yêu tôi! Yêu nồng nàn, yêu thiết tha! Có nên làm mất
cái tình cảm tốt đẹp hiếm có ấy trong lòng một người đàn bà mà tôi đã yêu
xưa kia không? Phải đến như thế nào... Oanh bây giờ mới có tình cảm ấy
với tôi chứ? Đã thế thì tôi không thể nói dối được! Xưa kia, tôi bị người
lãnh đạm, nhưng lòng tôi đã được tự do yêu. Nếu nay tôi phải làm một việc
để, do thế, tôi ghét người ta thì chẳng những bỗng đâu tôi vứt cái tự do yêu
người ta của tôi đi, mà rồi người ta lại còn ghét thêm tôi nữa!

Vợ chàng giơ tay khuyên nhủ:
- Phải hy sinh! Phải có can đảm! "Yêu người yêu mình chỉ là tự yêu"!

Vẫn biết mình nói dối Oanh thì Oanh tất nhiên sẽ phải ghét mình, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.