TẬP TRUYỆN NGẮN MỘT ĐỒNG BẠC - Trang 65

Đến lúc Thụy bắt đầu thua, chỉ còn trước mặt độ một trăm thôi, Chung

đâm tiếc của, cấu đùi bảo bạn đứng lên. Thụy nhất định cứ ngồi. Cái bát bị
ném đi, Thụy mất nốt trăm bạc. Chàng quay lại bảo bạn:

- Cho tao vay hai chục.
- Không!
- Hai chục thôi, tao lậy mày!
- Nhất định không! Cờ bạc thua hàng mười hôm liền, hôm nay được

có trăm bạc, phải thôi đi chứ. Húc mãi như thế để tự tử à? Có ai lại đánh
bạc như mày bao giờ?

Thụy đứng lên, vái lấy vái để:
- Hai chục nữa thôi, tao lạy mày! Chung lùi ba bước, quả quyết đáp:
- Tao nhất định không đấy! Thụy chạy đến móc túi bạn.
Chung đẩy Thụy ra. Cáu tiết, Thụy ôm lấy Chung định cướp giật số

bạc trong túi áo. Chung hết sức mới đẩy được Thụy ra lần thứ hai. Đến lượt
Chung phải van xin:

- Tao lạy mày nữa. ấy trước sau chỉ được có trăm bạc thôi, tao còn

phải giả tây đen ngày mai, không có nó cho tao vào tù.

Chung tưởng nói thế thì bạn tỉnh ngộ, thì bạn hiểu cái tình thế hiểm

nghèo giữa hai con đường: yên lành và tù tội. Nhưng, Thụy không còn biết
nghĩa lý gì nữa, lại xô vào, giằng co với Chung. Bốn năm chục con bạc bắt
đầu nói: "Đồ ăn non!". Lão phủ hưu trí có đầy sát khí ở mặt và hai lưỡi dao
găm ở mắt. Anh chủ sòng cay lắm, như sắp chết điếng. Bọn tạ sắp sửa xông
vào cướp... Họ muốn phá sòng! Một vài người đàn bà bắt đầu kêu thất
thanh.

Tức thì, nắm chặt bàn tay, đã đến lúc phải tỏ rằng mình cũng còn có

một vài miếng, Chung đấm luôn cho Thụy một cái vào giữa quai hàm!
Nhưng Thụy lại còn xông đến lần nữa. Thụy hóa điên! Chung lại nắm tay
trái đấm luôn vào cái quai hàm bên kia. Thụy ngã dúi xuống đất.

Chung đút hai tay vào túi quần, vênh mặt, ung dung nói với cả bọn

con bạc:

- Đấy, mời các ngài xem thằng này là thằng nào. Bạn thân cũng có thể

đánh chết được, nếu vào lúc cần thì đánh chết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.