TẬP TRUYỆN NGẮN MỘT ĐỒNG BẠC - Trang 63

hòa và món Tam dân chủ nghĩa nữa. Nghe những cách mệnh danh lố bịch
ấy, Chung phì cười.

Thụy cười nhại, đáp:
- Cơm Tây còn có món Poisson à la Mussolini nữa là! Đông Tây gặp

nhau ở chỗ cái bụng.

Thụy ăn như một kẻ mới ở tù ra, tuy chàng mới chỉ là kẻ sửa soạn vào

tù. Chàng uống như một cái phễu. Chàng nói lảm nhảm như một nhà sư lúc
đi phá giới ở nhà ả đào. Chung cũng hơi ngạc nhiên về thái độ ấy nó khác
thường lắm. Nhưng Chung không hỏi kỹ, vì sự thực, chính Chung cũng
choáng váng hơi men, cười nói huyên thiên. Lúc trả tiền, Thụy bất bình
rằng ăn uống như thế mà chưa hết 15 đồng. Chàng quay vào, gọi hầu sáng,
thưởng cho một đồng bạc.

Lúc ra cửa hiệu, sáu người ăn mày đều được Thụy cho mỗi người một

hào. Khi hai cây thịt bị vứt lên một chiếc xe, Thụy nói:

- Đi hát!
- Mày còn bao nhiêu tiền?
- Còn độ mười lăm đồng giở lên.
- Sao mày lắm tiền thế mà lúc nãy còn đi vay? Sao mày chướng thế?
- Tao không chướng thế thì sao tao lại đáng mặt cho đời gọi là thằng

Thu?t>

Đến một nhà ở Khâm Thiên, Thụy đòi bàn đèn và rượu sâm banh, chứ

không đánh trống. Hai người hút thuốc phiện như hai cái ống khói, và tuyệt
nhiên không thèm sờ mó đến một chị em nào cả. Các cô đào rất lấy làm
ngạc nhiên. Có nhiều ả thấy khách quá dễ, đâm nhờn. Họ lẻn ra đường
chuyện với nhân tình mà Thụy và Chung cũng không buồn để ý.

Mười hai giờ đêm.
Chung đã nhắm nghiền mắt bên bàn đèn thì Thụy nói:
- Chung ơi, mày là người bạn thân nhất đời của tao... Mày có hiểu cái

vui chơi tối hôm nay của tao có mục đích gì không?

- Tao chỉ hơi ngạc nhiên, và cũng sắp hỏi mày đấy.
- Chung ơi, đêm nay là đêm cuối cùng sung sướng của chúng ta... Rồi

ngày mai thì tao không cùng đi một con đường đời với mày nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.