TẬP TRUYỆN NGẮN NGUYÊN BÌNH - Trang 26

- Đi qua dãy núi này là đến Xà Pia.
Bố nói. Tôi nghe không rõ. Chả biết có phải vậy không? Hình như là thế!...
Tôi bước theo sau bố mà tâm hồn cứ bay nhảy tận nơi nào. Và rồi cái xóm
cũ hiện ra đã kéo tôi về thực tại. Từ xa nhìn lại từng vạt nương như những
mảnh khăn được vấn một cách cẩu thả, méo mó chồng lên nhau, màu mè
lẫn lộn. Dưới chân núi từng đám sương vón lại, chờ mặt trời là bốc lên cao.
Đỉnh núi, mây vẫn còn đang ngủ, mơ màng và mộng ảo.
Trên gò cao căn nhà chúa đất Sùng Xúa Chưa gió lùa vi vút, bức từng đá
xám ngắt đang bùi ngùi hoài nhớ cái thời hoàng kim của uy quyền và tiền
bạc. Đến bây giờ nó vẫn không ngờ có ngày bị con người phụ bạc, bị ném
vào quên lãng, bị gió mưa cào xé... Người ta còn bạc hơn khi dỡ đi cái
thằng ngói và bắt nó phải trơ ra dầm mưa dãi nắng...
Ngôi trường cũ, tôi phải sử dụng trí tưởng tượng của mình mới nhận ra
những gì thân thương còn sót lại chỉ là khoảng đất bằng và hòn đá bàn cờ
chúng tôi vẫn ngồi hóng nắng những ngày trời đông. Hoa bạc hà hé lên từ
khe đá một sắc tím nhỏ nhoi, mỏng manh, gầy guộc. Bầy ong vo ve tìm về.
Tiếng cô giáo giảng bài như vọng vang từ cõi xa xăm. Tiếng cười của lũ trẻ
chúng tôi, tiếng hát giao duyên, tiếng nô nức hội hè như còn đâu đây. Bỗng
gió về vít cong cây cỏ, lắc lư hoa bạc hà, bầy ong thấy động vụt bay lên
ngơ ngác.
Tôi lang thang thả bộ qua những nơi đã từng in dấu chân, cỏ may bám vào
quần áo. Màu thời gian đang phủ lên những gì là của con người, cảnh vật
đang trượt dần về hoang sơ. Những gì còn sót lại chỉ là vài nét thân quen.
Bức tường đất vững chãi xưa kia hầu như đã bị san phẳng hoặc bị cỏ lấp
đầy, cả xóm cũng chỉ còn vài cái tường chưa bị san phẳng trơ ra đỏ quạch.
Nhà của tôi đã không còn vết dấu, lũ cỏ đã chiếm lĩnh hoàn toàn, chúng tốt
tươi bụ bẫm, vài cánh hoa nhỏ xíu màu tím vươn lên trên đám lá xanh
xanh. Cây mận với cái cành bị gãy mang dấu tích một thời nghịch ngợm,
nó đã không chịu nổi sức nặng của tôi sau cú nhún từ tảng đá nhảy lên. Tôi
đã ngã nhào xuống giữa đám thân lá cây ngô mẹ vừa lấy về lúc chiều. Hôm
ấy tôi bị bố cho mấy roi lằn đít. Cái cành bị gãy lìa ra hôm ấy giờ đã liền lại
và lớn lên nhiều, vài cái trồi non mới nhú lên từ muôn vàn trơ trụi. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.