TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 177

này của nàng một khi đưa ra là không bao giờ có thể rút lại. Nàng đành cứ
ngồi vậy, mặc cho số mệnh kéo nàng theo hướng đó.

Giờ đây, ngoài nơi đó ra, nàng cũng không nghĩ ra nơi nào khác có thể

đi.

Đó là "tổ ấm" Thi Phùng Đức mua cho nàng, đám dây leo từ lâu đã khô

quắt queo, không còn bám nổi trên căn nhà hai tầng kiểu Tây, chỉ sót lại
mấy sợi héo rũ lưa thưa vắt trên giàn tre, hoa mào gà ở góc sân co rúm
thành một nắm giấy xám xịt trong đêm, đến là tàn tạ, nhưng cửa sổ lại vẫn
còn sáng đèn, ngọn đèn tràn trề hy vọng.

"Mẹ, mẹ vẫn chưa ngủ à?" Nàng đẩy cửa bước vào, liền ngửi thấy mùi

đồ ăn thơm phức.

"Không biết bao giờ con về nên ngày nào mẹ cũng đợi đến khuya, hôm

nay rốt cuộc đợi được rồi." Mẹ nàng từ trong phòng bếp đi ra, tay lót giẻ
bưng một âu sứ đựng cháo.

Nàng gượng cười, nhưng lòng thầm rơm rớm: "Hay quá, đang lúc con

đói chết đi được, cháo này là mặn hay ngọt?"

"Cháo mật hoa quế, ngọt đấy, giờ có đun cháo mặn ăn cũng không vừa

miệng." Mẹ mau mắn mở nắp, một luồng khói trắng nghi ngút bốc lên.

Nàng vội ghé sát mặt vào làn hơi nóng ấy, chóp mũi tức thì ửng đỏ, vành

mắt cũng theo đó ấm lên. Nàng mau tay múc cho mình một bát, đem lên
tầng trên.

"Con lên tầng ăn rồi ngủ luôn." Nàng bước đi, giấu tiếng nghẹn ngào

trong cổ họng. Bấy giờ nàng mới nhận ra, mình là một kẻ mang mệnh sao
chổi, bằng không, tại sao tất cả những chuyện tốt lành đến với nàng cuối
cùng đều biến thành chuyện xấu? Chắc hẳn duyên phận của nàng với cuộc
đời này quá mỏng, nên mới bị ruồng rẫy đến vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.