TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 37

còn thường xuyên mời cô dùng điểm tâm khuya, chỉ mong cô trải bài xem
hộ công danh tiền đồ. Đàn bà con gái làm cái nghề này, quá nửa chỉ chăm
chăm nhìn về tương lại, bởi quá khứ lẫn hiện tại đều khổ cực lầm than,
không muốn bị người ta nói toạc ra.

Song, một nguyên nhân quan trọng khác khiến Đỗ Xuân Hiểu cứ nấn ná

ở Bách Lạc Môn mãi không chịu rút đi chính là, chuyện làm ăn của cô đang
hết sức phát đạt, các vũ nữ từ lớn đến nhỏ đều tới tìm cô bói bài. Cô cũng
không hề tham, mỗi lần xem bói chỉ thu năm hào, gặp ai đang nổi thì thu
một đồng, không thể so sánh với giá cả hồi đầu ở trấn Thanh Vân, nhưng
được cái không còn làm lỡ dở việc ăn sô cô la, uống trà đen hằng ngày của
cô nữa, bí mật này Hạ Băng không hề hay biết.

Trong mấy cô vũ nữ tìm tới Đỗ Xuân Hiểu bói bài, có một cô tên là Chu

Viên Viên, răng trắng môi đỏ, dáng người yểu điệu thướt tha, bóng bẩy
mượt mà, nhìn vô cùng hút hồn. Hận một nỗi có tật nói lắp, nói năng không
được lưu loát, nhưng có vài vị khách lại thích nét ngây thơ này ở cô ta,
đúng là của lạ bằng tạ của quen.

Chu Viên Viên tìm được Đỗ Xuân Hiểu xem bói cũng phải trả một đồng,

vì cùng một chuyện nhưng cô ta đòi xem đi xem lại đến tận mấy lần, như
thể nghi ngờ, rắp tâm muốn phá sạp của cô, lại vờ như không cam lòng, tựa
hồ cho rằng hôm nay khác với ngày mai, vận mệnh cũng sẽ theo đó biến
đổi. Đỗ Xuân Hiểu thương cô ta ngây thơ đáng yêu, lần nào lần nấy đều
chọn mấy lời xuôi tai nói với cô ta, nhưng trong lòng cũng có dự cảm, cái
gọi là "ngốc cũng có cái phúc của ngốc" chỉ là câu nói dối bịp người, nhất
là mấy vị khách quen của Chu Viên Viên, ai nấy đều nhìn cô ta với ánh mắt
đầy gian tà, không có lấy một người thực lòng thương hoa tiếc ngọc.

"Chị Xuân Hiểu, xem... xem cho em đi mà, xem năm sau em... em có thể

lấy chồng được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.