TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 231

40

Trong cái phòng cao rộng ở tầng dưới, nơi sinh viên trường Nghệ thuật

Quốc gia chăm chú vào các bản tranh và bản vẽ, một ánh sáng nhợt nhạt từ
trên trời lọt qua các cửa sổ rất cao. Một tiếng chuông vang dài trong ngôi
nhà. Người mẫu khỏa thân của lớp vẽ ngồi nghỉ trên bệ; sinh viên trong
phòng tĩnh vật chùi cọ và chớp mắt bỗng nhiên nhận rõ những cái lưng lệt
mỏi và cái giá lạnh của một buổi sáng đông.

Một người trong họ, một cô gái mảnh mai khác người vì vết sơn cô đã

vấy trên người cũng như trên tranh vẽ, có vẻ như không nghe thấy gì. Cô
tiếp tục làm việc một cách tập trung giữa tiếng ồn ào đột ngột trong khi các
sinh viên xếp dọn cặp hay hộp vẽ, và đặt lại các giá dựa vào tường.

Người thầy, đen và nhanh nhẹn, râu trên dày và cằm cạo nhẵn nhụi nói:
- Cô Gordon. Cô có thể tạm nghỉ. Đừng quên trả lại giá vẽ.
- Dạ. Không đâu, thưa ông Hall.
Cô ghét cách làm việc theo thời gian biểu, phải nghỉ khi mình chưa

xong, và bắt đầu lại chậm chạp và vụng về khi chưa có hứng sáng tạo.

Ở cửa trước một thanh niên tròn trịa, bạn học cô, đang chờ cô để đỡ lấy

cái túi. Chiều nay cô không có giờ học nên đi về nhà ăn trưa.

Anh thanh niên nói, nhìn đôi má hóp xanh xao của cô:
- Đi lên phố và tôi sẽ đãi cô một tách cà phê nóng! Del! Cô lúc nào cũng

có vẻ thiếu ăn.

- Rất tiếc Jeremy, Imogen đang chờ tôi. Cô ta đang nấu món cary……
- Uống một tách cà phê nóng chắc không có gì hại. -Jeremy kiên trì mời.
- Tôi nghĩ là không. - Nhưng cô không nhìn anh. Cô rất tiếc mình đã

nhận các thức ăn đồ uống của anh ta mua cho, những thứ mà cô không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.